Edit: Sương Rồng, Vạn
- Ah, là Lý Tưởng à, ủa, kì quái, sao trong phòng tài vụ không có tên cậu nhỉ?
La Phi Ngư thấy khó hiểu nói.
- Có lẽ tiền lương cùng phúc lợi của tôi là Dương tổng trả riêng.
Lý Tưởng chớp hai mắt, thản nhiên nói.
- Thật giống như một tập đoàn lại có thể thành lập hai loại hệ thống tài vụ, thật đúng là quá kì quái.
La Phi Ngư cả người “oanh” run lên một chút, ngữ khí cũng thoáng run run, nói:
- Đúng, đúng là có chút kì quái.
Lý Tưởng nhìn thấy thần sắc La Phi Ngư thì khẳng định suy đoán của chính mình, bộ phận tài vụ này nhất định thành lập hai loại hệ thống tài vụ.
Một cái hệ thống dùng để che mắt Dương Tư Niệm, cùng với cổ đông của tập đoàn.
Cái hệ thống khác có liên quan đến bí mật cực lớn, cho nên sẽ là không để cho những người khác trong tập đoàn biết.
Hắn sở dĩ có cái suy đoán lớn mật này do La Phi Ngư giải thích về hướng đi của hai trăm triệu tài chính kia mơ hồ không rõ, trên sổ sách tài vụ không có ghi chép gì về nơi đến và hướng sử dụng.
Xuất hiện loại tình huống này thì chỉ có một cách giải thích, quyền nắm giữ tài chính lớn nhất trong tập đoàn Khải Lý không nằm trong tay Dương Tư Niệm mà là nằm trong tay một người khác.
- Rốt cuộc là ai? Là Thành Nam Phi sao?
La Phi Ngư ý thức được mình nói sai, hắng giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-my-nu-bao-tieu/2290879/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.