Edit: Sương Rồng, Vạn
- Làm sao cậu biết?
Dương Tư Niệm giật mình nhìn Lý Tưởng, thật tình nàng cho rằng Lý tưởng là yêu quái, bất cứ chuyện gì cũng không thể dấu diếm được hắn.
Lý Tưởng hút một hơi thuốc, nhả ra một làn khói, lạnh nhạt đáp:
- Ngày hôm qua Chu Chân theo dõi chúng ta, đơn giản là chuyện về Hùng Huy, Cục công an thành phố cùng Hùng Bách Đào có thể gây áp lực cho nàng nhưng bọn họ đều không làm gì được nàng. Cho nên chuyện này mà Chu Chân cũng mặc kệ thì Hùng Bách Đào nhất định phải tự mình đứng ra. Hùng Huy là con trai duy nhất của hắn đương nhiên hắn phải nhanh chóng cứu ra.
Dương Tư Niệm gật đầu, nói:
- Đúng vậy, Hùng bách Đào hẹn gặp tôi vào mười một giờ trưa tại câu lạc bộ tư nhân.
- Ừm.
Lý Tưởng gật đầu, không có nói ý kiến cùng cách nhìn của mình.
- Cậu nói xem tôi có nên đi hay không?
Đôi mắt đẹp của Dương Tư Niệm cứ thế nhìn Lý Tưởng.
- Cô muốn nghe lời nói thật?
Lý Tưởng cười hỏi.
- Đúng vậy.
Dương Tư Niệm nói.
Lý Tưởng nói tiếp:
- Muốn tôi nói thì tôi nói, cô vẫn là vẫn không nên đi.
- Lý do?
Dương Tư Niệm nhướng mày, không giải thích được hỏi.
Lý Tưởng lại nói:
- Rất đơn giản, đây rõ ràng là một cái bẫy, dụ cô tới sau đó bắt giữ cô, dùng cô để trao đổi Hùng Huy.
Dương Tư Niệm lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-my-nu-bao-tieu/2290876/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.