“Ta không tin nàng xinh đẹp hơn ta, ta không tin võ công của nàng hơn ta.” Y Lạc Lạc chưa từ bỏ ý định nói ra, nhưng dường như giống đứa trẻ tranh đồ chơi.
“Hay nha, ngươi nghĩ so dung mạo với nàng sao? Ta nói cho ngươi, nàng la Trung Quốc đệ nhất mỹ nữ, đệ nhất tài nữ. Cho nên, nàng cùng ngươi thực tế không cùng một cấp bậc.” Ta thật cảm phục tài tự sướng của bản thân, có thể đem mình nói đến mức đó. Nhưng là ở hiện đại đích thực ta là đệ nhất võ công nha.
“Trung Quốc?” Bệnh thần kinh cùng Y Lạc Lạc kì quái hỏi.
“Người Trung Hoa, biết không? Bách Hiểu Sinh cùng Nguyệt Quang tỷ tỷ đều là người ở địa phương đó.” Ta muốn tự vả miệng, nói gì cũng nói ra được. Bệnh thần kinh nghe xong có vẻ kì quái, Y Lạc Lạc vẫn là một bộ không cam lòng. Y Lạc Lạc cuối cùng vẫn cãi: “Bách tiên sinh năm nay đã quá năm mươi, Nguyệt Quang là sư tỷ của hắn thì sớm đã là lão bà bà.” Về tuổi tác, hẳn đem truyền thuyết Nguyệt Quang tiên tử nói một chút.
“Y Lạc Lạc, ngươi rốt cuộc có bao nhiêu đầu óc, thế nào là tiên tử, chính là không có già, cho dù tỷ tỷ đến trăm tuổi vẫn là xinh đẹp hơn ngươi! Chưa kể, năm nay nàng mới ngoài hai mươi thôi.” Ta một lần nữa sỉ nhục nàng, đem nàng giẫm giẫm dưới chân. Ta tiếp tục giải thích: “Nguyệt Quang tỷ tỷ vừa sinh ra đời thì được sư phụ nhận làm đệ tử, còn Bách Hiểu Sinh là ngoài ba mươi bái sư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-khi-phu/1576603/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.