Edit: salemsmall
Beta: Hanna Lu
Thiên Thiên cũng không vì hai tay của mình bị cung nữ kiềm chặt mà có chút sợ hãi, ngược lại, trên mặt nàng còn lộ vẻ lạnh lùng.
"Khách? Cái gì mà khách chứ? Chẳng qua các ngươi chỉ là điêu dân ngang ngược mà thôi!" Trên gương mặt dữ tợn của Ngọc phi hiện lên nụ cười lạnh lẽo.
"Cho dù người có quyền thế cao đến đâu cũng không thể tùy tiện đoạt đi tính mạng của người khác như vậy, huống hồ vốn dĩ dân nữ không có bất kì tội danh gì có thể khiến cho người lấy mạng được!"
Không hiểu hai cung nữ bên cạnh là vì sợ sự lạnh lùng của nàng hay là vì nguyên nhân khác mà bất giác buông lỏng sức lực trên tay ra.
"Ai nói các ngươi không có tội? Hái y lan thì chính là tội chết!" Ngọc phi la lớn.
"Ồ, thì ra hái hoa là phải chết. Nhưng mà có người nào nhìn thấy chúng ta hái hoa không? Nàng? Hay là nàng? Hay là chính người?" Nụ cười của Thiên Thiên mang theo vài phần lạnh lẽo. Khi nàng đưa ngón tay ngọc chỉ về phía các cung nữ bên cạnh thì sắc mặt các nàng lập tức trắng bệch, đều lắc đầu tỏ vẻ mình không nhìn thấy.
"Đúng, chính bổn cung tận mắt nhìn thấy, ngươi còn lời gì để nói không?" Ngọc phi không ngờ rằng, vào lúc này mà nữ tử áo trắng này còn có thể tỉnh táo như vậy, đặc biệt là cặp mắt kia, khiến trong lòng nàng ta cảm thấy thực sợ hãi.
"Ồ, thì ra là vậy. Nhưng mà nếu như nàng ấy hái hoa như lời người nói...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-khi-phi/1573607/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.