Editor: Nguyen Hien
Betaer: Mẹ Bầu
Trong màn đêm mênh mông đó không chỉ có một người đang giả bộ đơn thuần, mà còn có một người khác nữa.
Trên chiếc giường mềm mại một nữ tử đang ngủ say, không biết nàng nằm mơ nhìn thấy cái gì, trên khóe miệng nở ra một nụ cười hạnh phúc. Chớp mắt một cái, nụ cười kia lại không còn nữa, mà chỉ thấy vẻ mặt đau đớn, từ trong khóe mắt, những giọt lên đang từ từ chảy ra.
Trong khi nước mắt còn đang chảy ra như vậy, đột nhiên đôi mắt đang nhắm chặt liền mở ra, những giọt nước mắt không nghe lời lại tiếp tục chảy xuống. Cô gái ngồi bó gối ở trên giường, khuôn mặt nhỏ nhắn bi thương chôn ở giữa hai chân.
Thỉnh thoảng vẫn mơ hồ nghe thấy truyền đến tiếng khóc, hoàn toàn không giống như vẻ bình tĩnh thường ngày của nàng.
Sau đó, không biết là do khóc mệt, hay là nàng mệt mỏi thật sự mà tiếng khóc dần dần suy yếu và biến mất trong đêm khuya.
Ngoài cửa phòng
“Mặc, ngươi đi nghỉ trước đi!” Thiên Thiên nhẹ giọng nói.
“Chủ tử, nô tài không mệt.”
“Yên tâm đi, ta không sao, Như Huyên đã ngủ rồi, chúng ta cũng không cần phải lo lắng cho nàng nữa, ta muốn ngồi đây một lát.” Vẻ mặt Thiên Thiên rất bình tĩnh, nhưng đáy mắt thoáng qua một vẻ đau đớn.
Mặc đứng bất động, rốt cuộc, vì sao chủ tử lại đau lòng như thế chứ? Chẳng lẽ tiếng khóc kia có thể làm cho chủ tử nhớ lại quá khứ đau lòng của mình sao?
Mặc không nói nữa, mà gật đầu một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-khi-phi/1573606/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.