Thái Từ Quân mỗi lần tan làm về, thấy cảnh Nghê Ly ôm Du Nhiên ngủ ở sofa là lòng bình yên vô cùng.
Cô bé hơi hé mắt, nhìn thấy bố liền toe miệng cười.
- Bố ơi!
Sợ vợ tỉnh giấc, Thái Từ Quân bế con ra ngoài sân vườn, quần âu áo sơ mi chưa thay, Du Nhiên được ôm trong lòng bố. Thái Từ Quân sờ sờ bàn tay mũm mĩm của con gái, khi sinh ra đã có một vết bớt màu hồng nho nhỏ.
- Chỗ này là bị đánh ạ.
Thái Từ Quân nhíu mày, rồi hỏi lại.
- Con đi lớp bị đánh sao?
- Không ạ, là bạn khác đánh ạ.
- Con nói cho bố, là bạn nào đánh con? Tại sao bạn lại đánh con?
Bỗng Du Nhiên nói vậy, Thái Từ Quân rất bàng hoàng và tức giận, vẫn cố kiềm chế để gợi hỏi con.
- Bạn đánh vì con muốn chọn mẹ làm mẹ của con. Bạn ấy cũng muốn chọn mẹ làm mẹ, nhưng con chọn mẹ trước rồi. Nên bạn đánh con.
- Hả, con có đau không?
- Đau ạ, nhưng con thắng rồi, nên con đã thành con của mẹ đó.
Cảm giác trong lòng Thái Từ Quân ứ nghẹn vì xúc động, nhắc lại để xác nhận:
- Vậy là con thích mẹ, nên con đã giành mẹ với các bạn khác. Và con chiến thắng phải không?
- Vâng ạ.
- Khi đó con có sợ không?
- Không ạ.
- Con thật dũng cảm.
- Mẹ rất xinh đẹp. Con đã đứng đợi mẹ, con còn tặng mẹ một bông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ho-ly/3480228/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.