Bữa cơm thân mật nhưng cứ là lạ sao ý.
Không biết nhà khác đi nói chuyện người lớn sẽ thế nào, nhưng ở trong phòng sang trọng lúc này, bố mẹ mỗi bên đều trầm ngâm. Cứ như là các đối tác gặp nhau bàn việc, không có giống cảnh gia đình vợ vợ chồng chồng.
Trịnh phu nhân gọi rất nhiều đồ ăn, món nọ món kia đầy một bàn tròn. Hàn Hạo tới không phải để ăn uống nên chỉ lướt qua, vậy mà vẫn phát hiện một đĩa đồ ăn.
Ông ấy gọi phục vụ:
- Thêm một đĩa thịt bò xào không ớt xanh.
Hai mẹ con Hàn Hằng khẽ liếc qua, hóa ra vẫn có người nhớ họ không thích ăn ớt xanh.
Hàn Hạo gượng gạo rồi đổi hướng sang Trịnh Nam Anh.
- Thằng nhóc ghi nhớ vào, Hàn Hằng không ăn ớt xanh.
Hàn Hằng nhìn sang mẹ ngồi cạnh và cầm tay bà an ủi, cô biết bố mình không để mẹ mình vào mắt. Ông ấy có lẽ chỉ nhớ con gái không thích món gì, nhưng lại không quan tâm con gái ấy giống mẹ đều thấy mùi ớt xanh hăng hăng khó chịu. Có lẽ do chảy chung dòng máu nên vậy, con là ruột thịt nhưng vợ là người ngoài?
- Hàn Hằng, cháu muốn sống chung hay riêng đều được. Miễn sao thoải mái dưỡng thai!
Điều này khiến ai cũng bất ngờ, thông thường những gia đình như Trịnh gia sẽ muốn có cháu nội ở cùng nhà. Trịnh phu nhân nhìn bà thông gia nhỏ nhẹ giải thích.
- Bà thông gia, bà đừng lo lắng gì cả, không phải tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ho-ly/3463227/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.