Phó Thành Lãm đêm nay uống kha khá, thậm chí Việt Thanh Loan được giữ lại ở phòng ngủ của chồng.
Dù là vợ chồng mấy năm rồi, cũng không phải lần đầu, nhưng Việt Thanh Loan hồi hộp hơn cả lần đầu.
Vừa vui mừng, vừa lo lắng, cả chút sợ.
- Chồng à, uống chút nước giải rượu đi.
Phó Thành Lãm cầm lấy nhưng không uống, mà đặt trên bàn cạnh đó.
Ban công chưa đóng cửa, Việt Thanh Loan sợ chồng uống rượu gặp gió lạnh sẽ ốm mất, bèn đứng lên đóng lại.
Bất ngờ cô được ôm gắt gao từ phía sau, Phó Thành Lãm hơi thở toàn mùi rượu gục trên vai vợ, giọng nỉ non làm Việt Thanh Loan sửng sốt.
- Anh xin lỗi, rất xin lỗi em vì năm đó. Xin em đừng đi!
- Thành Lãm, anh say rồi, đi nghỉ đi!
Việt Thanh Loan xoay người đỡ chồng xuống giường, bàn tay khẽ khàng cởi áo khoác ngoài của anh ra. Cô không vội, từ từ, thi thoảng còn lén lút nhìn chồng mình.
Vợ chồng danh chính ngôn thuận, nhưng với người phụ nữ này đúng là vừa gần vừa xa.
Phó Thành Lãm mơ màng nhìn Việt Thanh Loan, lại cầm lấy tay cô rất chặt, chặt tới mức Việt nhăn mày đau đớn.
- Em đau!
Tay được buông ra, Phó Thành Lãm lại vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp trước mắt.
Một cái nghiêng người, một nụ hôn từ nông tới sâu khiến Việt Thanh Loan không kịp thích nghi.
Cô hốt hoảng, thở không nổi với sự thay đổi quá nhanh từ chồng mình.
Có mơ Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ho-ly/3444497/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.