Nghê Hồ Ly òa khóc như một đứa trẻ.
Phó Thành Lãm từng hứa hẹn một tương lai hạnh phúc. Tư Dạ Đam từng dịu dàng chở che.
Nhưng…
Khi chính miệng Thái Từ Quân nói những lời này, bằng thái độ cực tình, cái ôm ấp ấm áp.
Sự mong manh và yếu đuối ở sâu trong tâm hồn Nghê Hồ Ly, cô không gồng lên tỏ vẻ mình ổn nữa.
Thế là ở trong lòng anh, cô khóc.
- Ngoan, anh ở đây mà!
Thái Từ Quân hơn Nghê Hồ Ly có vài tuổi, anh còn mất bố mẹ trước cả cô, giờ đang vỗ về dỗ dành cô. Không ai có thể nghĩ, người thanh niên ngang tàng, một tay chơi có tiếng lại có lúc mềm mỏng đến thế.
Hồ Ly nước mắt tèm lem ngẩng lên, nụ hôn đặt dưới cằm Thái Từ Quân. Anh cũng cúi xuống, nhưng nụ hôn đặt ở môi cô.
Lúc này, trái tim Nghê Hồ Ly hoàn toàn đón nhận.
Những ngón tay xinh đẹp đan vào mái tóc tẩy trắng của người đàn ông, Thái Từ Quân đang mâm mê cần cổ thơm tho của Nghê Hồ Ly.
Chút lí trí cuối cùng cũng không trụ nổi, Thái Từ Quân bịn rịn ghé vào tai Hồ Ly hỏi nhỏ.
- Em có sẵn sàng không?
Hồ Ly hơi trầm lại, rồi nhìn sâu vào đôi mắt đối phương. Cô không đáp, chỉ cụng đầu lên trán anh rồi gật gật.
***
Cả người cô run lên, Hồ Ly đau đớn lại bật khóc.
Đời cô chưa từng trải qua nỗi đau thể xác nào mà đau đớn như vậy. Sự sợ hãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ho-ly/3443410/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.