Ngửi mùi thuốc lá, Hồ Ly quay đầu lại, thấy Thái Từ Quân dựa cột hút thuốc nhìn mình. 
Cô cúi đầu chào rồi đi vào một gian nhà khác. Anh vẫn đứng đó, khi hút gần hết điếu thuốc thì thấy Hồ Ly đi ra cùng vài người làm trung tuổi, vừa đi vừa nói vui vẻ gì đó. 
Tóc đã buộc đuôi ngựa, trước người đeo tạp dề. 
Thật lạ, từ khi gặp tới giờ, anh luôn chỉ thấy Nghê Hồ Ly được lòng mọi người. Ai bên cô ấy cũng hài hòa cả. 
Vài phút sau, cô tháo tạp dề, cầm túi giấy tiến lại chỗ chiếc xe biển 9999. Thái Từ Quân đợi cô đi khỏi mới tiến tới hỏi tài xế: 
- Gì vậy? 
- Là mứt hoa hồng cô Nghê gửi lão phu nhân! 
Trên xe về nhà, thấy cháu trai trầm ngâm không hứng thú, Thái lão phu nhân bèn gợi chuyện. 
- Nghê Ly... 
- Bà, cháu không thích cô ta. Cảm giác như có vỏ bọc bên ngoài vậy. Không hề chân thực! 
Toang rồi, bà thì muốn ghép đôi, cháu lại nói không thích. 
- Nghê Ly xinh đẹp đáng yêu mà. Cháu vì cô ấy làm vũ nữ mà kì thị à. Nếu thế thì bà thất vọng vì cháu đó. 
- Bà, đừng vì cái bánh hay lọ mứt mà bênh cô ta. Kể cả là cháu của bà chủ Hồng Hoa Các thì cháu vẫn không ngấm nổi. 
- Cháu nghĩ bà ngốc như cháu chắc. Cho cháu một câu này nhé. 
- Thì bà cứ nói đi ạ. 
- Chiếc áo đẹp không làm nên nhân cách, chiếc áo rách không phá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ho-ly/3431921/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.