Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau
... Tất cả mọi người rời đi, để lại nơi đây là một mảnh chiến trường với bao nhiêu xác chết đã khô héo lại... Trên nền đất đã không có một chút huyết dịch nào thừa ra.... Đúng lúc này, một “Xác chết” đột nhiên từ dưới đất khó khăn đứng dậy, một mặt oán hận nhìn về phía mà đám người Đặng Dịch vừa rời đi, buồn bực mắng: “Đáng chết.... Cũng mai ta mạng lớn... Nếu không....” Nhưng mà còn chưa đợi cho người này nói hết thì đột nhiên Hố Đen Hư không đang từ từ đóng lại thì dừng hẳn, sau đó thì hơi hơi mở rộng ra một chút.... Còn không đợi người này kịp phản ứng thì từ trong đó thò ra một bàn tay, kéo cả người này vào.... Một vùng này lại trở về yên tĩnh như xưa.... ... Thiên Vũ Học Viên. “Ý Nhi muội, ngươi sao vậy??” - Tại không một con căn phòng xoa hoa, lộng lẫy... Một vị nữ tử xinh đẹp vô cùng, đối với một vị thiếu nữ cũng xinh đẹp không kém đang đứng ngẩn ngơ bên của sổ hỏi... Mộ Dung Ý Nhi nghe thấy thanh âm này thì đột nhiên từ trong dòng suy nghĩ tỉnh lại, vội vàng nói: “Không... Muội không sao... Thiên Tuyết Tỷ, người gọi ta có chuyện gì nha...” Nữ Tử tên Thiên Tuyết kia nghe Mộ Dung Ý Nhi hỏi vậy thì lập tức sắc mặt trịnh trọng nói: “Chỉ còn một tháng nữa thôi là đến Thiên Linh Học Viện xét duyệt và khảo hạch rồi... Lần này muội phải cố gắng tấn cấp... Đừng để cho cha mẹ phải lo lắng... Rõ chưa?? Tỷ chỉ cho muội ở đây nốt đêm nay thôi đấy... Mai là phải quay về Thiên Linh Học Viện... Cố gắng tu luyện..” “Vâng, muội biết rồi....” - Mộ Dung Ý Nhi nghe vậy thì sắc mặt cũng lập tức trở nên nghiêm túc hơn... Nàng hiện tại đã là Linh Sư Cấp 5 rồi... Nhưng hiện nếu như muốn trở lên được Trung Cấp trên Trung Thiên Vực thì ít nhất đạt được Linh Sư Cấp 7!! Nàng cũng khá là nhớ cha mẹ và người thân ở trên Trung Thiên Vực cho nên càng phải cố gắng hơn nữa.... Mộ Dung Ý Nhi rời nhà đi cũng đã khá lâu rồi.... Nữ tử tên Thiên Tuyết nghe vậy thì lập tức hài lòng, gật đầu một cái... Sau đó lại nhìn lên bầu trời đêm đầy sao, hai lông mày nhíu chặt lại, lẩm bẩm nói: “Ngươi đang ở đâu....” Mộ Dung Ý Nhi nghe vậy thì cũng không có gì là lạ... Hình như chị Thiên Tuyết này cũng đã nhung nhớ người ta được mấy năm rồi.... Quen Thiên Tuyết được hai năm... Đã rất nhiều lần hỏi về người kia... Nhưng đáp lại nàng cũng chỉ là một nụ cười trừ của vị Thiên Tuyết tiểu thư này.... Điều này cũng khiến cho Mộ Dung Ý Nhi khá là buồn bực.... Còn vị Thiên Tuyết tiểu thư này là ai thì chắc mọi người cũng đã đoán được.... Lâm Thiên Tuyết!! ... Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới... Huyết Thần Điện, Điện chủ phòng... Chỉ thấy lúc này trong phòng có tất cả mười người... 9 nam, 1 linh hồn (Nam) và một tên không xác định...... Nhóm người này không ai khác chính là nhóm người Đặng Dịch và Lục Long, Huyết Vương, Ma Chiến Tiên và một người nữa.... La Vưu Thánh.... Lúc này, Đặng Dịch đang ngồi trên ghế, nhàn nhã uống trà, một mặt lạnh lùng nhìn về phía La Vưu Thánh nhàn nhạt nói: “Không hổ là Miêu Tộc, như vận mà còn không có chết.....” La Vưu Thánh ngồi bệt ở dưới đất, cả người không nhịn được run rẩy lên.... Khó khăn lắm hắn mới thoát chết được... Thật không ngờ tên kia lại vẫn còn nhớ đển bản thân mình.... Thực sự là quá xui xẻo mà.... Còn cái gì Miêu Tộc hay Mèo tộc cái gì..... La Vưu Thánh hắn nào có biết nha!!! La Vưu Thánh không có biết... nhưng mà Ma Chiến Tiên biết!!! Miêu Tộc là một trong những Yêu tộc vô cùng cường đại ở Yêu Giới!! Miêu tộc mặc dù không có chiến lực khủng bố, đánh nhau thì rất khó ăn được những Yêu Tộc khác!! Nhưng mà Miêu Tộc có được danh tiếng ở Yêu Giới thì chính là bởi vì Yêu Tộc có tận tới Chín cái mạng!!! Nhưng chín cái mạng thì cũng chỉ là Miêu Đế có.... Còn lại thì Miêu Tộc được phân chia thành: -Tiểu Miêu (Chưa tu luyện Miêu Pháp): 3 cái mạng. -Miêu Nhân: 4 cái mạng. -Miêu Binh: 5 Cái mạng. -Miêu Quân: 6 cái mạng. -Miêu Vương: 7 cái mạng. -Miêu Hoàng: 8 cái mạng. -Miêu Đế: 9 cái mạng. Trừ khi giết chết nổ tung thân xác, không còn lại một chút mảnh vụn nào thì mới không thoát chết được... Nếu không cho dù như thế nào đi nữa... Miễn là còn mạng... Miêu Tộc vẫn có thể hồi sinh được!!! Ngoài ra... Tốc độ của Miêu Tộc cũng khá nhanh, khả năng ẩn nấp,rình mò và khả năng ẩn nấp vốn có cũng tốt vô cùng... Chính bởi vậy Miêu Tộc luôn cho ra những sát thủ chứ danh, hàng đầu Yêu Giới... Càng nghĩ, Ma Chiến Tiên lại là càng nhìn về phía La Vưu Thánh một cách cẩn thận hơn... Có thể bây giời tu vi của hắn thấp... Nhưng nếu như La Vưu Thánh được Đặng Dịch thu nhận về thì... Tương lai khó nói vô cùng!!! ... Nhìn La Vưu Thánh đang run rẩy, sợ hãi không dám nhìn lên thì Đặng Dịch có chút cười khổ.... Thực sự là cái tên nhát gan mà..... Suy nghĩ một chút, Đặng Dịch lập tức đối với La Vưu Thánh nói: “Ngươi rất sợ chết sao??” “Vâng...Không....Có.... Đúng, sợ chết....” - La Vưu Thánh nghe Đặng Dịch đột nhiên nói vậy thì lập tức giật mình theo bản năng nói ra... Đặng Dịch nhíu mày lại, trầm giọng, lạnh lẽo nói: “Rốt cuộc là có.... hay là không...!!!” Cảm nhận được sự lạnh lẽo đáng sợ toát ra từ lời nói của Đặng Dịch thì La Vưu Thánh lập tức giống như cục đá lạnh đặt giữa trời nóng vậy.... Mồ hôi trên người ứa ra nhiều vô kể... Miệng thì lắp bắp... Sợ hãi nói: “Sợ....Vô cùng sợ!!” “Sợ... Vậy sao ngươi còn dám bám theo ta... Nhìn thấy ta giết nhiều người như vậy lại còn dám thò cái mặt ra đòi phục hồi một bộ phận.....” - Đặng Dịch uống một ngụm nước, nhàn nhạt hỏi.. “Điều này... Điều này... Là như vậy.... “ - La Vưu Thánh nghe vậy, lập tức nói hết ra toàn bộ sự thật cho Đặng Dịch nghe.... ... “Tiêu Lân...” - Đặng Dịch nghe xong toàn bộ mọi chuyện của La Vưu Thánh kể lại thì cũng không có gì bất ngờ... Chuyện là La Vưu Thánh với Tiêu Lân có mâu thuẫn, hắn lại thấy Tiêu Lân đối với Trấn Thiên không có ý gì tốt cho nên đã đi theo sau bảo vệ Trấn Thiên... Không để cho Tiêu Lân hoàn thành được mong muốn... Chỉ đơn giản vậy mà thôi... Đối với lần theo dõi này, chính La Vưu Thánh hắn cũng không thể ngờ được lại gặp phải chuyện như ngày hôm nay..... Đặng Dịch thì thông qua Trấn Thiên và thôn phệ toàn bộ linh hồn của Lăng Tiêu Tiêu thì hắn cũng đã biết tất cả.... Lần này Huyết Sát Đoàn phái người ra chủ yếu là đi bắt đám người lúc nãy... Còn giết Đặng Dịch cũng chỉ là phụ mà thôi.... Nhưng dù là phụ đi chăng nữa.... Nếu như đã phạm tới Đặng Dịch ta.... Làm sao có thể tha thứ!! Chuyện về Huyết Sát Đoàn và Tiêu Lân thì Đặng Dịch bỏ lại phía sau.... Hiện tại cứ giải quyết La Vưu Thánh đã.... Suy nghĩ một chút, Đặng Dịch lập tức đối với La Vưu Thánh lạnh lẽo nói: “Được rồi... Thấy ngươi cũng là có ý tốt đi theo Trấn Thiên... Ta tạm tha cho ngươi một mạng... Nhưng.!! Tội chết có thể tha.... nhưng không có nghĩa là ngươi được giải thoát... Ta sẽ gieo lên linh hồn ngươi một cấm chế... Nếu như có bấy kỳ một ý niệm phản bội nào... Ngươi chắc chắn sẽ chết...” La Vưu Thánh nghe vậy thì lập tức cả người thở dài một cái... Dù sao không chết là còn tốt... Đi theo cái người thanh niên thần bí này thì có thể có ngày hắn sẽ được phục hồi lại bộ phận như hắn mong muốn... La Vưu Thánh nghĩ đến đó, ánh mắt lập tức trở nên kiên quyết hơn, quỳ xuống đối với Đặng Dịch rống to: “Chủ nhân!! Ta nguyện ý cả đời theo người chiến thiên hạ!!”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau