Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau
... Long Tam nghe Đặng Dịch nói vật thì giống như vừa mới chạy bộ hàng cây số vậy, tim đập lên hồi, hô hấp dồn dập... Sợ hãi vô cùng!!! Cây nói này của Đặng Dịch hoàn toàn trùng khớp với ý nghĩ của cả sáu người Lục Long lúc nãy!! Bản thân là Long Tộc, có sức chiến đấu ngang với Võ Thiên cảnh giới thì sợ ai cơ chứ!!! Nghĩ vậy, tất cả sáu người nhóm Lục Long đều không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh.... Chẳng lẽ... Đặng Dịch có thể đọc được suy nghĩ của bọn hắn?!?! “Biết thế là tốt... Lần sau đừng có làm điều gì dại đột...” - Trong cả sáu người còn đang suy nghĩ miên man thì đột nhiên Đặng Dịch đứng ở một bên lạnh nhạt lên tiến... Tiếng nói của Đặng Dịch vô cùng nhẹ nhàng, giống như không hề có chuyện gì to tát cả... Nhưng khi mà sáu người Lục Long nghe thấy thì giống như vừa nghe thấy một điều gì đáng sợ nhất trên đời vậy!!!! Lời nói này của Đặng Dịch cũng đã gần chứng minh cho cả sáu người biết rằng.... Cái điều mà bọn họ vừa nghĩ đến đó..... Hoàn toàn là sự thật!!! Nghĩ đến đó, cả sáu người Lục Long đều không nhịn được run lên bần bật.... Nếu như điều đó là sự thật thì chả phải chuyện lúc nãy..... Nghĩ vậy, cả người lập tức cúi đầu, đồng thanh hô: “Thuộc hạ không dám!!” Đặng Dịch nghe vậy thì trên mặt cũng không có một chút biểu cảm gì... Đối với hắn mà nói.... Thế nào chả xong!! Nếu như là người khác... Hắn sẵn sàng giết không thương tiếc!! Nhưng mấy người này thì hắn có thể bỏ qua... Cái thứ nhất là vì cả sáu người đều là Long Tộc... Sức chiến đấu của mỗi người đều cao, có thể làm trợ thủ đắc lực cho hắn được. Điều thứ hai. Cái ý nghĩ này của bọn hắn cũng chỉ là nẩy lên trong lúc bồng bột... Có được sức mạnh mà ngông cuồng... Với cả cũng là một phần bản tính vốn có của Long Tộc... Không bao giờ chịu khuất phục người khác....Có thể hiểu cho... Điều thứ ba thì hắn cũng không muốn lãng phí mấy trăm ngàn Cực Phẩm Điểm đã sử dụng để mua đan dược cho bọn hắn... Mỗi người một Viên 'Kích Phát Đan', một viên 'Nguyên Tố Đan' và một viên 'Định Tâm Thần Đan'!! Mõi người ít nhất cũng là mất tầm 500.000 Cực Phẩm Điểm... Sáu người là 6.000.000 Cực Phẩm Điểm!!! Toàn bộ là hắn biển thủ công quỹ tất cả các thành viên có Điểm Cống Hiến tại Huyết Thần Nhiệm Vụ Đường... Hiện tại hắn cần đi kiếm thật nhiều Cực Phẩm Điểm để trả lại cho người ta.... Mà nhắc đến Cực Phẩm Điểm.... Đặng Dịch lập cắn răng... Cái hệ thống khốn khiếp.... Phải hỏi cho ra nhẽ cái Nhiệm Vụ thất bại.... Con *** nó trêu ngươi nhau mà!!! Đám người Lục Long đứng đó, không thấy Đặng Dịch nói câu gì thì chỉ vẫn đứng yên tại sỗ, sợ hãi không dám ngẩng mặt lên.... Đặng Dịch thấy vậy., lập tức trầm giọng nói: “Được rồi, lần này có thể tha cho các ngươi... Nếu còn tái phạm.... Đừng trách ta ác độc!!! Nên nhớ. Đi theo ta, tốt thì rất tốt!! Khổ.... thì vô cùng khổ!!!” Ý của hắn là làm việc tốt thì sẽ đãi ngộ tốt và ngược lại.... Đơn giản vậy thôi... Đám người Lục Long có hiểu hay không thì Đặng Dịch cũng không hề quan tâm... Điều làm hắn quan tâm lúc này là một bóng người đang từ phía xa xa lao tới đây với tộc độ vô cùng nhanh!!! Người này không phải chạy!! Mà là đang bay trên trời! Mà bay với tốc độ vô cùng nhanh!! Không hề có một chút nào gọi là đuối sức cả!!! Điều này chứng tỏ người này ít nhất cũng là Võ Thần Thập Trọng Cảnh giới!! Rất có thể là Võ Thiên cảnh!! Nghĩ vậy, Đặng Dịch lập tức nhíu mày lại... Xem ra... có việc để làm rồi..... ... Tại góc khuất ở phía xa... Người đứng phía sau đối với người đứng phía trước cung kính nói: “Cung Chủ.... Chúng ta.” Người này còn chưa nói xong thì người đứng phía trước đã khoát tay một cái, ra hiệu cho người nọ trật tự... ... Khi người kia bay tới nơi, lập tức bỏ qua sự tồn tại của máy người Đặng Dịch mà ánh mắt xoay chuyển khắp nơi, dường như đang tìm kiếm một thứ gì đó.... Đặng Dịch thấy vậy lập tức cười nói: “Vị này lão giả.... Không biết ngài muốn tìm gì ah...” Người này là một lão giả tóc đã bạc phơ, tuổi chắc cũng đã không dưới 100... Trông chả khác gì một ông già ốm yếu gần đất xa trời cả..... Lão già này nghe Đặng Dịch nói vậy thì lập tức nhíu mày lại, bỏ qua sự tồn tại của Đặng Dịch mà đối với Huyết Vương nói: “Nói! Mấy con Cự Long vừa gào thét ở đây đi đâu!!” Huyết Vương thấy vậy thì ngẩn người một cái, sau đó cười nói: “Cái này.... Tại hạ cũng không biết....” Lão già nghe xong thì hơi nhíu mày lại, tất nhiên là không tin lời của Huyết Vương... Nhưng lại không cảm được chính xác thực của Huyết Vương nên khá là kiêng kỵ... Không nói gì nữa.... Suy nghĩ một chút, lão lập tức quay đầu nhìn về phía Long Nhất, thả ra uy áp vô cùng kinh khủng, trầm giọng nói: “Ngươi! Nói.. Mấy con Cự Long vừa nãy đâu!” Long Nhất là Long Tộc, có Long Uy... Nhưng hiện tại chỉ là bản thể của nhân loại, Tu Vi thì cũng chỉ mới vừa đột phá lên một cái cảnh giới Linh Sư nhỏ bé mà thôi!! Sao có thể chống lại uy áp của Võ Thiên cảnh??? Cố quá thành quá cố!! Người đời nói không có sai!! Long Nhất cố gắng chống cự lại luồng uy áp này của Lão giả... nhưng cũng chỉ chống cự được một chút.... Sau đó thì bị lập tức bị phản phệ mà trọng thương.... Quỵ khối xuống mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi!! Đặng Dịch thấy vậy thì nụ cười trên môi lập tức tắt! Lạnh lùng nhìn về phía Lão giả đang lăng không đứng trên không trung.... Qua Thiên Nhãn, Đặng Dịch biết được lão giả này có tên là Hình Trung, hoặc có thể gọi là Thiên Trùng Độc Lão.... Là một người sử dụng độc trùng vô cùng kỳ quái tại Hỗn Loạn Khu!! Được liệt vào trong danh sách những người nguy hiểm nhất Hỗn Loạn Khu!!1 Tu Vi mặc dù chỉ có Võ Thiên Nhất trọng cảnh giới. Nhưng ngay cả một Võ Thiên Lục Trọng hay thậm chí Thất Trọng cũng không dám tùy tiện đối phó.... Đối với mấy cái giới thiệu này của Hình Trung thì Đặng Dịch cũng chả hề mảy may quan tâm tới, một mặt lạnh lùng nhìn Long Nhất đang bị uy áp trấn ép đến trọng thương... Trợ giúp hắn đanh bay luồng áp chế này của Thiên Trùng Độc Lão, nhàn nhạt hỏi: “Không sao?” “Dạ... Tạ chủ nhân...” - Long Nhất từ trên mặt đất, khó khăn đứng dậy, lau trên khóe miệng vết máu tươi đối với Đặng Dịch cung kính, cảm kích nói. Đặng Dịch cũng chỉ gật đầu một cái, sau đó quay đầu, đối với Thiên Trùng Độc Lão lạnh nhạt nói: “Đột nhiên xông tới, đả thương người của ta.... Lão già ngươi đây là ý gì?” Thiên Trùng Độc Lão còn đang ngẩn ngây vì uy áp của bản thân đột nhiên bị một tên vô danh tiểu tốt, không có một chút tu vi nào đánh tan thì lập tức bị câu nói này của Đặng Dịch kéo tỉnh lại.... Một mặt sâu sắc nhìn chằm chằm Đặng Dịch một lúc, sau đó khinh bỉ nói: “Thiên Trùng Độc Lão ta....Tại Hỗn Loạn khu này làm việc không cần thiết phải giải thích nhiều....” Sau một hôi quan sát kĩ càng thì Thiên Trùng Độc Lão vẫn không thể xác định được Tu Vi của Đặng Dịch.... Nhưng nhìn tuổi đời của Đặng Dịch chắc cũng chỉ tầm 20 21 mà thôi, Tu Vi cũng không thể cao đến đâu... Còn chiện đánh tan uy áp của bản thân thì Thiên Trùng Độc lão nghĩ rằng Đặng Dịch có lẽ có một loại đặc thì khả năng nào đó... Hoặc là một vật bảo vật cực kì mạnh mẽ... Cho nên, bằng vào bản sự trùng độc của bản thân... Thiên Trùng Độc Lão tự tin có thể nghiền nát người thiếu niên trước mắt này ra bã!!! Với lại Lão cũng đã quyết định giết người thiếu niên này cướp bảo vật....Cho nên Thiên Trùng Độc Lão cũng không thèm để ý nhiều đến chuyện khác.... Vừa dứt lời, Lão lập tức hai tay vung ra.... Từng đoàn hắc trùng tuôn ra khỏi người của Lão lao về phía đám người Đặng Dịch một cách vô cùng nhanh chóng!!! Đặng Dịch thấy vậy thìn ngẩn người... Điều này.... Con ** nó!! Chưa nói cái gì đã ra tay động thủ!! Các tiểu thuyết đâu có như vậy đâu!!! Tức giận chửi nhẹ một câu, Đặng Dịch lập tức giơ lên ngón tay chỏ, chỉ về phía Thiên Trùng Độc Lão thở dài nói: “Nếu ngươi cứ thể bỏ đi thì có lẽ ta sẽ tha... Nhưng hiện giờ thì.... Ta lại phải giết người rồi...... “ Nói xong, Đặng Dịch thầm niệm trong đầu...: “Tiêu hao 10.000 Cực Phẩm Điểm, phục hổi nốt thời gian Thiên Quang Cầu!!” Vừa dứt lời, trước ngón tay của Đặng Dịch lập tức tính tụ ra một viên quang cầu màu xanh lam to tầm một quả bóng tennis.... Còn chưa kịp để Thiên Trùng Độc Lão Phản ứng kịp... Viên quang cầu kia lập tức rời khỏi tay của Đặng Dịch... Bay về phía Thiên Trùng Độc Lão với một tốc độ vô cùng nhanh.... Những con độc trùng khi vừa chạm vào Thiên Quang Cầu này đã lập tức bị nghiền ép biên thành khói bụi.... Thiên Trùng Độc Lão ban đầu nghe Đặng Dịch nói sẽ tha cho bản thân thì chỉ khinh bỉ, không để ý nhiều... Nhưng hiện tại khi Thiên Quang Cầu xuyên qua đám độc trùng bay về phía Lão thì lão mới thấy lão sai rồi!!! Vô cùng sai!!! Một cảm giác nguy hiệm tột cùng xuất hiện khiến cho Thien Trùng Độc lão mồ hôi lạnh ứa ra, ánh mắt hoảng sợ... Vội vã tìm đường thoát đi.... Nhưng mà kịp sao?? Thiên Trùng Độc Lão còn chưa kịp thoát thân thì Thiên Quang Cầu đột nhiên tách ra làm 2.... Một quả đâm xuyên qua đầu lão.... Một quả đâm xuyên qua lồng ngực, trái tim lão..... Trong đầu của Đặng Dịch lập tức vang lên tiếng thông báo của hệ thống khiến cho hắn gật đầu hài lòng.... Nhìn thân xác của Thiên Trùng Độc Lão đang rơi từ trên trời xuống, Đặng Dịch cũng không để ý nhiều, lập tức toàn bộ “Thôn Phệ”... Kể cả Linh Hồn!! Xử lý xong, Đặng Dịch lập tức phủi phủi hai tay, nhàn nhạt nói: “Được rồi, đi thôi.... Không còn chuyện gì nữa.!!” Mấy người Lục Long, Ma Chiến Tiên còn chưa kịp tỉnh thần thì lập tức cũng theo bản năng vâng dạ, đi theo Đặng Dịch.... Trước khi rời đi, Đặng Dịch, chuyển tầm mắt đến phía góc khuất ở phía xa sau đó hơi mỉm cười một cái rồi lập tức cùng đám người Huyết Vương, Lục Long, Ma Chiến Tiên rời đi... Vào trong Hỗn Thiên Tiểu Thế Giới..... .... Tại góc khuất ở phía xa... Người đứng ở phia sau run rẩy đối với người ở phía trước nói: “Cung chủ.... Hắn... Hắn.....” “Được rồi.... Trước tiên về Lăng Tiên Cung đã... “ - Người đứng ở phía trước liên tiếng.... Nói xong lập tức quay đầu rời đi, không lưu luyến một chút nào....Khi nghe thấy tiếng nói và khuôn mặt của người này thì thật không ngờ rằng, người này lại là một nữ nhân!! Hơn nữa là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp!!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171
Chương sau