Thật đúng là như thế, mặc dù quỷ hồn Nhậm Hàn Tuyết này có âm khí rất nặng, thế nhưng lại không có một chút hung sát chi khí nào, chính là chưa từng giết người nào.
Kha Kha sợ hãi trốn sau lưng cha mình, thò đầu ra hỏi:
- Vậy… Chị cứ quấn lấy nhà chúng tôi làm gì?
Nhậm Hàn Tuyết chỉ vào người đàn ông trung niên:
- Người này quấy nhiễu đến tiểu nữ thanh tu, tiểu nữ không tìm được đường về nhà, chỉ có thể ở lại đây.
Người đàn ông trung niên kích động, giọng nói run rẩy:
- Tôi đã trả cô về chỗ cũ rồi, sao cô còn quấn lấy tôi?
Sở Hạo cũng nhìn Nhậm Hàn Tuyết:
- Người ta đã trả cô về chỗ cũ rồi, sao còn quấn lấy không buông, tôi thấy cô chính là đang nói dối, bổn thiên sư tôi sẽ tiêu diệt cô.
Sắc mặt quỷ hồn Nhậm Hàn Tuyết thay đổi, lập tức quỳ xuống:
- Tiểu nữ có điều khó nói, mong thiên sư giơ cao đánh khẽ.
Quả nhiên nhiệm vụ cấp S có chút kỳ quặc.
Sở Hạo lên tiếng:
- Nói, nếu như cô không nói, bổn thiên sư tôi sẽ lập tức tiêu diệt cô.
Sắc mặt Nhậm Hàn Tuyết rất khó coi:
- Tiểu nữ được chôn cùng nữ nô, từ trong cổ mộ chạy ra, tiểu nữ không thể trở về, nếu như bị bắt được sẽ không toàn mạng.
Cổ mộ, chôn cùng nữ nô?
Vẻ mặt Sở Hạo hòa hoãn đi nhiều, Nhậm Hàn Tuyết này cũng là người đáng thương, ở trong thời cổ đại, loại chuyện này có rất nhiều.
- Người nào muốn mạng của cô? - Sở Hạo hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-he-thong-troc-quy/1797754/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.