Phải biết rằng, bọn họ là tinh anh của khu thứ bảy, kết quả là chỉ một lát đã bị người ta trói lại, nếu truyền ra ngoài, sẽ xấu hổ chết mất.
Đặc biệt là người đàn ông tóc bạc, anh ta là cao thủ của khu thứ bảy, không chịu được bị người ta đánh bại như vậy, nên trong lòng rất khó chịu.
Mọi người có loại cảm giác thấy chết không sờn, người phụ nữ trẻ tuổi buộc tóc đuôi ngựa, tức giận nói:
- Người của Minh Giáo, cậu muốn chém muốn giết muốn róc thịt thì tùy.
Sở Hạo sửng sốt, nói:
- Ai là người của Minh Giáo? Tôi còn là người của Thanh Vân Môn đấy, mỹ nữ cô đọc tiểu thuyết tiên hiệp thấy được đúng không?
Tên mập mạp khác, kinh ngạc nói:
- Cậu... Cậu thực sự không phải người của Minh Giáo à?
Sở Hạo trợn mắt nhìn anh ta, nói:
- Vô nghĩa! ! ! Ông đây tiến vào cứu người, đúng lúc thuận tay diệt quỷ, các người bị bệnh có phải không? Không nói hai lời liền ra tay. Còn anh nữa, nhuộm một đầu tóc bạc nhìn chẳng ra sao! Loại người phi giới tính như anh, bản thiên sư ra cửa thấy một lần đánh tám lần, anh còn không phục, tôi lại đánh tiếp.
- Đinh... Ký chủ đạt tới cảnh giới trang bức châm chọc, đạt được 50 điểm giá trị trang bức.
Mọi người ngẩn ngơ.
Đặc biệt là người đàn ông tóc bạc, khóe miệng anh ta giật giật, mái tóc bạc này của anh ta không phải nhuộm, trời sinh đã như vậy, trong lòng tràn đầy không vui nhưng không dám phát ra, bực tức muốn chết.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-he-thong-troc-quy/1797745/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.