Trong chuyện này quả nhiên là có ẩn tình khác.
Trong lòng Sở Hạo âm thầm nói:
- Hệ thống, đây tính là gì, nhiệm vụ ẩn tàng sao?
Hệ thống:
- Đúng thế, là nhiệm vụ ẩn tàng, cấp bậc C.
Có cấp C thì sẽ có cấp A và cấp B.
Sở Hạo thở dài một hơi, là nhiệm vụ thì tốt rồi, chỉ sợ không phải là nhiệm vụ, chính mình làm không công, hiện tại hắn tràn đầy nhiệt tình.
Sở Hạo xua tay nói với Vương Vũ:
- Đúng lúc tôi không có việc gì, sẽ đi theo anh nhìn xem.
Vẻ mặt Vương Vũ kích động nói:
- Cảm ơn anh Hạo, để tôi đánh xe đến đây.
Sở Hạo còn có dự định đi xem tiền trong tấm thẻ kia, suy nghĩ một chút, vẫn nên chờ quay về rồi nói.
Trở lại biệt thự, nơi này đã bắt đầu bị cảnh sát phong tỏa, dù sao sự việc của Vương Khôn huyên náo rất lớn, đã lên hết mặt báo.
Vương Kiến Quốc cũng đến, ông ta là cha của Vương Vũ, sau khi nhìn thấy Sở Hạo, ông ta nhiệt tình đi lên đón.
- Thiên sư, ngài đã đến rồi.
Vương Kiến Quốc không bởi vì Sở Hạo còn nhỏ tuổi mà loạn xưng hô, đây chính là đặc điểm của một người làm thương nhân như ông ta, người có năng lực, nói cho cùng cần phải khách sáo.
Sở Hạo gật đầu:
- Ông đã phái người đi tìm thi thể chưa?
Sắc mặt Vương Kiến Quốc có chút tái nhợt, gật đầu nói:
- Tôi đã phái người đi tìm, nhưng không tìm thấy, thật đúng là không cánh mà bay.
Kể từ đó, manh mối đứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-he-thong-troc-quy/1797738/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.