Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Melly
Biên tập: nonamehidden
Sáng sớm hôm sau, Lâm Vãn Vinh từ từ mở mắt, đã thấy mình nằm ngay ngắn ở trên giường, những tia sáng mặt trời ấm áp từ ngoài cửa sổ rọi vào, sưởi ấm toàn thân, làm cả người thư thái vô cùng.
Trải qua một đêm nghỉ ngơi an tĩnh, sức lực của hắn đã khôi phục rất nhiều, ngồi dậy đưa mắt nhìn bốn phía thì đã thấy một thân người xinh đẹp đang tựa ở bên giường, đôi mắt yêu kiều long lanh nhìn hắn mỉm cười.
- Oaaa…
Lâm Vãn Vinh kêu to một tiếng, nhích vào phía trong giường nói:
- Tỷ tỷ, người muốn làm cái gì?
- Tỉnh rồi à?
An Bích Như tựa như không nghe thấy lời hắn, kéo góc chăn đắp cho hắn, mỉm cười:
- Ta còn có thể làm gì, là trị thương cho ngươi đó.
- Trị thương cũng chẳng cần mới sáng sớm đã trông coi bên giường a, sẽ dọa chết người ta đấy tỷ tỷ !
Lâm Vãn Vinh thở ra.
- Lá gan của ngươi nhỏ như vậy sao? Nói đùa thôi! Bây giờ mới là thật… nằm sấp xuống!
Trong tay An Bích Như kẹp hai cây ngân châm, mỉm cười hạ lệnh, cây châm dưới ánh mặt trời lóe lên ánh sáng rực rỡ lấp loáng chói mắt.
- Nằm sấp xuống làm gì? Nam nhân trong khi làm chính sự sao phải nằm sấp… đầu hàng, đầu hàng a, sợ người rồi…
Thấy vị sư phụ tỷ tỷ giơ cao ngân châm làm bộ muốn đâm tới, Lâm tướng quân thành thành khẩn khẩn chọn hướng, xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2037093/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.