Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Melly
Biên tập: nonamehidden
"Sư phụ tỷ tỷ cũng đi theo? Không nhầm chứ? Vậy chẳng phải là ôm bom bên mình sao?" Lâm Vãn Vinh đối với vị tỷ tỷ này kính nhi viễn chi, có cô ta ở bên cạnh, hắn hoàn toàn không có cảm giác an toàn..
Tiên Nhi níu chặt cánh tay của hắn nói:
- Tướng công, sư phụ theo chúng ta cùng về Kim Lăng, có được không?
Lâm Vãn Vinh cười giả lả:
- Sư phụ tỷ tỷ cùng chúng ta tới Kim Lăng? Ấy dà, như vậy quá tốt rồi, ta đương nhiên hai tay, hai chân, năm chi đều tán thành. Bất quá, sư phụ tỷ tỷ, chúng ta trên đường về Kim Lăng, người chớ kể lại chuyện ma cho ta nhé, gan của ta đã bị dọa hỏng rồi, thật sự không chịu được sự dày vò như vậy của người đâu!
An Bích Như liếc hắn một cái, cười nói:
- Chỉ cần ngươi không giả thần giả quỷ, ta tự nhiên cũng sẽ không hù dọa ngươi.
Hai người đều là trong lời có thâm ý, Tần Tiên Nhi nghe được cũng mơ hồ, nhưng thấy sư phụ và tướng công của mình cùng đi, trong lòng tự nhiên vui sướng, không tính truy cứu nữa.
Bái Huyện này chính là nơi Lâm Vãn Vinh đánh trận đầu tiên, ngày đó hơn ba trăm tướng sĩ tử chiến tại đây, hôm nay trở về đất cũ, tự nhiên không thể ngăn được cúi đầu tưởng niệm một chút.
Lâm Vãn Vinh dập đầu với bia mộ, An Bích Như nhìn thấy chữ khắc trên bia đá, trong miệng lại hừ một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2037092/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.