Dịch: workman
Biên tập: Ngưu Nhị
Phải đi? Lâm Vãn Vinh sửng sốt một lúc lâu:
- Đi đâu?
Nhị tiểu thư vẻ mặt ảm đạm, cúi đầu nói:
- Mẫu thân phải về Kim Lăng rồi, tỷ tỷ vẫn đang khuyên, nhưng cho dù chúng ta nói đến rách cả miệng, mẫu thân cũng vẫn kiên định.
- Về Kim Lăng làm gì?
Lâm Vãn Vinh cựa mình muốn ngồi dậy, rồi ối chà một tiếng, đùi vô cùng đau đớn. Tiên Nhi và Thanh Tuyền vội ấn hắn nằm xuống. Tiêu tiểu thư ôn nhu nói:
- Bị thương nặng như thế, chàng còn lộn xộn? Cứ nằm nghe Ngọc Sương muội muội nói chuyện đi, phu nhân nóng lòng muốn đi, chắc phải có lý do chứ.
- Đúng đó.
Lâm Vãn Vinh cắn răng nhịn đau nói:
- Đại tiểu thư và Nhị tiểu thư đều ở kinh đô, phu nhân ở đây cũng vui vẻ khoái hoạt, còn về Kim Lăng làm gì? Lại còn không có ai nói chuyện với bà, chỉ một người sẽ rất cô đơn.
Ngọc Sương "ừm" một tiếng, vẻ mặt đau khổ:
- Ta cùng với tỷ tỷ cũng khuyên như thế, nhưng mẫu thân nói, cội rễ của Tiêu gia chúng ta là ở Kim Lăng, kinh thành cho dù tốt hơn, nhưng không phải là chỗ người ở lâu. Mẫu thân nói tới đây cũng lâu rồi, cũng đã tới lúc phải trở về. Đêm qua người thức cả đêm nói chuyện với Quách biểu ca, dặn dò huynh ấy mọi việc ở kinh thành, bàn bạc công việc về mấy cửa hàng ở kinh đô.
Gốc rễ ở Kim Lăng, kinh thành cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-gia-dinh/2036662/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.