Trong khoảng thời gian ngắn, cả đại sảnh im lặng đến kỳ quái, bọn họ cũng đều đã biết trong cuốn sổ nhỏ kia ghi cái gì. Tội hối lộ quan viên ở Tây Nhạc quốc chỉ có tống vào đại lao.
Lúc này những cáo già trên thương trường xưa kia trong nháy mắt đều mất đi chủ ý.
Đột nhiên Trần đại phú mặt đang xanh mét trong nháy mắt thay đổi sắc mặt, lộ ra mấy cái răng vàng trong miệng, bày ra vẻ tươi cười nịnh nọt.
“Việc tạo phúc cho dân chúng như vậy, Trần đại phú ta đương nhiên muốn dùng toàn lực để ủng hộ. Ta góp mười vạn lượng, người xem…”
Ngữ khí Trần đại phú mang theo một tia ướm hỏi, khác một trời một vực với thái độ phản đối vừa rồi.
Nếu rộng tay quyên tiền, nói không chừng còn có đường sống.
Tần Mộ Dao giương khóe miệng lên.
Trần đại phú này coi như thông minh, lẩm nhẩm gõ gõ vào cuốn sổ nhỏ.
“Được rồi, vậy Mộ Dao thay dân chúng cám ơn sự giúp đỡ khẳng khái của ngươi. Nam Tinh, hãy nhớ kỹ số tiền quyên góp của Trần đại phú, đợi sau khi nhận đủ bạc, lập tức lập liệt kê một danh sách cho ta!”
“Vâng!”
Nam Tinh rút giấy bút ra, viết đại danh Trần đại phú cùng số ngân phiếu mười vạn lượng vào giấy.
Nam Tinh vừa động bút, những người khác liền nối tiếp nhau mở miệng.
“Ta góp mười lăm vạn lượng…”
“Ta góp hai mươi vạn lượng…”
“Ta góp ba mươi vạn lượng…”
…
Trong khoảng thời gian ngắn, âm thanh trong đại sảnh liên tiếp vang lên, Tần Mộ Dao cười nhìn hành động của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-tieu-thu/442550/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.