Trong lương đình của Vĩnh Ninh cung.
Tề Duệ khoanh tay mà đứng, trong ánh mắt lộ ra một tia sắc bén.
Hôm nay là tiết Khất Xảo, Phụ hoàng mấy ngày trước đây mơ hồ tiết lộ, muốn tại tiết Khất Xảo này chính thức lo liệu việc đại hôn cho hắn và Tần Mộ Dao.
Vừa nghĩ đến đây, tay hắn phút chốc nắm chặt.
‘Tần Mộ Dao? Mình làm sao có thể thú nữ tử vô dụng kia làm Vương phi?’
Hắn đường đường Vương gia Tây Nhạc quốc, anh minh nhất thế. Lại muốn bởi vì Tần Mộ Dao tạo thành chỗ bẩn lớn nhất trong đời hắn, thật không biết Phụ hoàng là nghĩ như thế nào!
Không biết có phải ảo giác của hắn hay không, hắn luôn cảm giác cách đối xử của Phụ hoàng đối Tần Tấn quá mức trọng hậu, không giống như là thái độ quân đối thần.
“Duệ Vương gia, ta vẽ xong, người xem bức tranh này ta vẽ thế nào?”
Mạc Yên thấy lực chú ý của hắn giống như không hề trên người nàng, ra tiếng kêu gọi sự chú ý của hắn.
Tề Duệ nhíu mi, mới phát hiện hắn lại thất thần, rất nhanh thu hồi tinh thần, ánh mắt dừng ở một đôi uyên ương trên giấy.
Uyên ương?
Lại nhìn hướng mặt Mạc Yên thẹn thùng, trong lòng ẩn ẩn hiểu được cái gì.
“Yên Nhi, ta xem họa kĩ của muội so với họa sĩ trong Hoàng cung chỉ có hơn không có kém.”
Tề Duệ tán dương gật gật đầu. Bức tranh của Mạc Yên quả thật làm cho người ta cảm thấy tươi mát thoát tục, cảnh đẹp ý vui.
“Phải không?”
Mạc Yên vui sướng nhìn hắn.
Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-tieu-thu/442514/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.