Chương trước
Chương sau
Hơn nữa sau này Lâm Thiên sẽ là người thừa kế của Tỉnh Xuyên nên anh thay Tỉnh Xuyên tiêu tiền đối phó với tập đoàn Diệp Thị cũng là tiêu tiền cho bản thân trong tương lai.
Một khi tập đoàn Diệp Thị thật sự bị đánh ngã thì Tỉnh Xuyên cũng có thể nhân cơ hội tiếp tục làm lớn hơn hoàn toàn trở thành bá chủ của Kim Đô!
Hầu hết các quản lý cấp cao ở đây cũng lộ ra vẻ kích động, bởi vì đây quả thật là một cơ hội tốt.
Chỉ có sắc mặt của đám người Lê Minh Hằng rất khó coi, nhưng mà anh ta cũng không tiếp tục đứng dậy phản đối nữa, trước đó anh ta lấy lý do là tập đoàn không có tiền để phản đối, bây giờ anh ta lại không tìm thấy lý do để phản đối.
Lúc này giám đốc Lý Lâm Văn cũng đứng dậy nói:
"Tôi đề nghị nói với nhà họ Triệu để nhà họ Triệu kết thành đồng minh với chúng ta rồi tiến hành hạ giá chèn ép tập đoàn Diệp Thị, cứ như vậy sẽ càng nắm chắc được việc đánh ngã tập đoàn Diệp Thị."
"Nhưng mà chuyện này không dễ nói, nếu như nhà họ Triệu quả thật làm như vậy thì sẽ hoàn toàn làm mất lòng nhà họ Phạm , dựa vào tác phong trước sau như một của nhà họ Triệu chỉ sợ sẽ rất khó đồng ý." Lê Chí Thành lẩm bẩm nói.
"Ông ngoại, chuyện nhà họ Triệu cứ giao cho cháu đi nói chuyện đi."Lâm Thiên nói.
"Cũng được, quan hệ giữa cháu và Triệu Linh không tệ nên cháu đúng là lựa chọn tốt nhất." Ông ngoại cười tủm tỉm gật đầu.
"Ông ngoại yên tâm, cháu chắc chắn sẽ dốc hết sức lực để nói chuyện!" Lâm Thiên chân thành nói.
Lâm Thiên biết tầm quan trọng của việc để nhà họ Triệu tham gia vào.
Lê Chí Thành gật đầu sau đó tiếp tục nói với mọi người:
"Thời gian tiếp theo sợ rằng mọi người sẽ bề bộn nhiều việc, lượng công việc tất nhiên sẽ gia tăng thêm nhiều, mọi người vất vả một chút, cuối năm tiền thưởng tuyệt đối sẽ không ít!"
Dù sao thì sau đó cũng phải tiến hành chèn ép tập đoàn Diệp Thị nên sẽ có ưu đãi hạ giá trên phạm vi lớn, vì vậy sẽ hấp dẫn rất nhiều khách hàng, lượng công việc của mọi người hiển nhiên sẽ gia tăng thêm rất nhiều.
"Khụ khụ, tôi lại tuyên bố thêm một chuyện nữa." Lê Chí Thành hắng giọng.
Nhóm quản lý cấp cao ở đây đều nhao nhao ngẩng đầu nhìn về phía Lê Chí Thành.
"Tôi tuyên bố Lâm Thiên sẽ thăng chức lên làm phó chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Tỉnh Xuyên." Lê Chí Thành nói.
"Cái gì? Phó chủ tịch hội đồng quản trị?"
Lê Chí Thành vừa mới nói xong thì tất cả mọi người ở trong phòng họp đều xôn xao.
Mọi người vô cùng rõ ràng rằng chức vị phó chủ tịch hội đồng quản trị này là cấp quyết định cao nhất của tập đoàn, một khi đưa Lâm Thiên lên làm phó chủ tịch hội đồng quản trị, như vậy thì thân phận và quyền lực của Lâm Thiên tại Tỉnh Xuyên sẽ được tăng lên một độ cao mới.
Tất cả mọi người cảm giác vô cùng ngạc nhiên, dù sao thì Lâm Thiên mới vào công ty chưa được bao lâu, từ phó tổng giám đốc một bước đạp lên thành phó chủ tịch.
Sắc mặt Lê Minh Hằng giám đốc tài chính và những người cùng phe với anh ta đều trở nên vô cùng khó coi.
"Chủ tịch, tôi phản đối! Anh ta còn rất trẻ, kinh nghiệm rất ít nên hoàn toàn không thích hợp làm phó chủ tịch của Tỉnh Xuyên! Chủ tịch nên thận trọng!"
Một người trong nhà họ Liễu đứng dậy phản đối.
"Đúng vậy chủ tịch, xin hãy thận trọng!"
Mấy quản lý cấp cao phe Lê Minh Hằng đều đứng dậy phản đối.
Lê Minh Hằng cũng đứng dậy vội vàng nói:
"Chủ tịch, chuyện bổ nhiệm phó chủ tịch lớn như vậy thì chắc chắn phải trải qua sự đồng ý của ban giám đốc chứ không thể qua loa như vậy!"
Sắc mặt Lê Chí Thành đang đứng ở phía trước trở nên âm u.
"Ầm!"
Lê Chí Thành vỗ bàn sau đó lớn tiếng quát tháo:
"Bây giờ tôi đang truyền đạt mệnh lệnh chứ không phải đang thương lượng với các người! Có ý kiến gì thì xé nát rồi nuốt xuống cho tôi, còn về chuyện ban giám đốc thì quyết định của tôi người nào trong ban giám đốc dám phủ định chứ!"

Vẻ mặt Lê Chí Thành uy nghiêm, giọng nói vang vọng khắp cả phòng họp.
Cả phòng họp trong nháy mắt trở nên yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi một cây kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Lê Chí Thành đột nhiên nổi giận làm cho tất cả mọi người hơi run lẩy bẩy, mọi người đã thật lâu không có cảm nhận được cơn tức của Lê Chí Thành.
Lê Minh Hằng tức thì bị dọa đến nỗi sắc mặt tái nhợt.
"Bây giờ tôi không thích nổi giận nhưng không có nghĩa là Lê Chí Thành tôi không còn uy nghiêm nữa, một số người tốt nhất nên kiềm chế lại nếu ai dám can đảm tiếp tục giở trò ở trong tập đoàn thì tôi chắc chắn sẽ không buông tha!"
"Tan họp!"
Sau khi Lê Chí Thành nói xong thì sải bước xoay người rời khỏi phòng họp.
Lâm Thiên đứng dậy đi về phía Lê Minh Hằng .
"Chủ tịch Thiên."
"Chủ tịch Thiên."
Những nơi mà Lâm Thiên đi qua nhóm quản lý cấp cao đều nhao nhao hành lễ hỏi thăm Lâm Thiên.
Dù sao thì bây giờ thân phận của Lâm Thiên là phó chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn nên xưng hô hiển nhiên cũng phải thay đổi.
Lâm Thiên nhanh chóng đi đến đứng trước mặt Lê Minh Hằng và những quản lý cấp cao cùng phe với ông ta.
Tất cả họ đều cúi đầu.
"Ngô Khang, Lê Cương Trực, Lý Duy các người nhìn thấy tôi mà không biết chào hỏi sao?" Lâm Thiên nhíu mày hỏi.
"Chủ tịch Thiên."
Những người này chỉ có thể hành lễ rồi mở miệng chào hỏi.
Lâm Thiên lại nhìn về phía Lê Minh Hằng giám đốc tài chính cười giễu hỏi:
"Lê Minh Hằng , còn anh thì sao? Anh còn đứng thất thần ra đó làm gì? Có phải là muốn tôi dạy anh không?"
Khóe mắt Lê Minh Hằng hơi co lại, sắc mặt lại càng thêm khó coi.
"Lâm...chủ tịch Thiên."
Sau khi Lê Minh Hằng nghiến răng nghiến lợi thì vẫn cúi đầu nói ra mấy chữ này.
"Lê Minh Hằng , tôi biết anh và Lê Hải Phong là cùng một giuộc, nếu bây giờ tôi đã là phó chủ tịch hội đồng quản trị của Tỉnh Xuyên vậy thì tôi cam đoan những ngày tháng an nhàn của anh sắp kết thúc rồi." Lâm Thiên híp mắt nói.
Sau khi Lê Minh Hằng nghe vậy thì cơ bắp đột nhiên giật mạnh nhưng mà anh ta lại không có cách nào phản bác.
Sau khi Lâm Thiên nói xong cũng quay người rời khỏi phòng làm việc.
Sau khi trở lại phòng làm việc của mình điện thoại của Lâm Thiên vang lên, Lâm Thiên nhìn thấy là Triệu Linh gọi tới.
"Alo Triệu Linh." Lâm Thiên nghe điện thoại.
"Lâm Thiên, lần trước tôi giúp anh thuyết phục ông nội của tôi anh đã nói là sẽ mời tôi ăn cơm, đã mấy ngày rồi không phải là anh quên đấy chứ?" Trong điện thoại truyền ra giọng nói của Triệu Linh.
"Làm sao có thể quên chứ? Hôm nay cô có thời gian không tối nay tôi mời cô ăn cơm, cô thấy thế nào?" Lâm Thiên nói.
Vốn dĩ Lâm Thiên vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại cho Triệu Linh, dù sao nếu muốn để nhà họ Triệu kết hợp với Tỉnh Xuyên hợp lực chèn ép nhà họ Phạm thị Lâm Thiên vẫn cần tới sự giúp đỡ của Triệu Linh.
"Đương nhiên là có thời gian." Trong điện thoại truyền ra giọng nói khẳng định của Triệu Linh.
"Vậy được, năm giờ chiều tôi sẽ đến dưới tòa nhà của tập đoàn Triệu Thị đón cô." Lâm Thiên nói.

Vừa cúp điện thoại thì Chu Tình đẩy cửa đi vào.
"Chủ tịch Thiên, chúc mừng anh thăng chức lên phó chủ tịch." Chu Tình vừa nói vừa đi đến.
Lâm Thiên cười: "Chu Tình đừng gọi tôi là chủ tịch Thiên, thật là xa lạ, cứ gọi tôi Lâm Thiên là được rồi."
Chu Tình cười gật đầu đồng ý.
"Chu Tình, thời gian tiếp theo công ty khẳng định sẽ vô cùng bận bịu, anh làm tổng giám đốc chấp hành thì chắc chắn sẽ rất bận bịu, vất vả cho anh rồi." Lâm Thiên nói.
"Đây là việc nằm trong phận sự của tôi nên đương nhiên tôi sẽ dốc hết sức lực làm tốt." Chu Tình mỉm cười nói.
"Đúng rồi Chu Tình tôi có chuyện cần giao cho anh, anh hãy giúp tôi âm thầm điều tra giám đốc tài chính Lê Minh Hằng, xem anh ta ở công ty có quỹ đen hay không." Lâm Thiên nói.
Lê Minh Hằng và Lê Hải Phong là cùng một giuộc hơn nữa lại nhiều lần đối đầu với Lâm Thiên nên Lâm Thiên muốn giải quyết anh ta.
"Không thành vấn đề." Chu Tình nghiêm túc gật đầu.
"Đúng rồi Lâm Thiên, gần đây tình trạng chị họ Lâm Mộc Thanh của anh không tốt lắm, nếu anh có thời gian thì nên đi thăm cô ấy." Chu Tình nói.
"Là chuyện công ty sao?" Lâm Thiên ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy, trước mắt đã hoàn thành việc mở rộng vòng đầu nhưng hiệu quả không tốt lắm, công ty vẫn luôn ở trong trạng thái hao tổn, gần đây nhà đầu tư đột nhiên rút vốn không còn giúp cô ấy tiến hành đầu tư mở rộng nữa." Chu Tình nói.
"Được rồi, tôi đã biết." Lâm Thiên gật đầu.
......
Sau khi Lâm Thiên ra khỏi công ty thì đi thẳng đến công ty của Lâm Mộc Thanh để chuẩn bị gặp Lâm Mộc Thanh.
Lúc trước khi Lâm Thiên khó khăn nhất không có tiền nộp học phí chính Lâm Mộc Thanh đã âm thầm giúp Lâm Thiên, Lâm Thiên sẽ không bao giờ quên phần nhân tình này.
Bây giờ Lâm Mộc Thanh gặp khó khăn thì Lâm Thiên đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Khi Lâm Thiên đi vào gặp Lâm Mộc Thanh thì cả tập đoàn Tỉnh Xuyên cũng trở nên bận rộn, bắt đầu việc hạ giá ưu đãi trên phạm vi lớn để chèn ép tập đoàn Diệp Thị.
Dưới sự cố gắng của giám đốc Lý Lâm Văn, tổng giám đốc chấp hành Chu Tình cùng với quản lý cấp cao chỉ vẻn vẹn một tiếng phương án thành thục đã được đưa ra.
Vẻn vẹn hai tiếng phương án đã được đưa xuống cho từng bộ phận, công ty chi nhánh sau đó bắt đầu chấp hành.
......
Một bên khác, bên trong sân vườn nhà họ Phạm
Phạm Nhật Long bị một cô gái mập mạp kéo vào trong phòng khách.
Mặc dù cô gái mập mạp này mặc đồ thời thượng, trên cổ còn đeo sợi dây chuyền trân châu nhìn rất cao quý, nhưng dáng dấp lại rất xấu rất mập, cân nặng tối thiểu là chín mươi kg giống như heo sề vậy.
Cô ta chính là cô con gái nhỏ Trần Mỹ của nhà nhà họ Trần.
Gia chủ Quang Đức thấy họ trở về thì ngay lập tức bận bịu cười híp mắt hỏi:
"Mỹ Mỹ, Nhật Long hôm nay hai đứa đi chơi có vui không?"
"Rất vui."Trần Mỹ vừa ăn pizza trong tay vừa nói.
"Mỹ Mỹ, vậy cháu có thấy hài lòng với Nhật Long nhà bác không?" Gia chủ Quang Đức cười hỏi.
"Đương nhiên là hài lòng, cháu rất thích anh Nhật Long."Trần Mỹ lộ ra vẻ vui mừng.
Ngay sau đó Trần Mỹ nhìn về phía Phạm Nhật Long vui mừng hỏi:
"Anh Nhật Long anh có hài lòng về em không? Anh có thích em không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.