Ngay sau đó, Tô Bảo Nhi lại một lần nữa lấy một xấp tiền từ trong túi ra, tiếp theo đưa tất cả cho Lâm Thiên. "Đây là 70 triệu, đừng chê ít, đối với anh mà nói, chắc hẳn là một con số không nhỏ. “Chẳng phải tôi đã nói rất rõ ràng rồi à? Tôi không có hứng thú. Lâm Thiên lạnh lùng nói. Sau khi nói xong, Lâm Thiên xoay người đi thẳng vào trong trường học. “Anh. Nhìn Lâm Thiên cứ thế rời đi, Tô Bảo Nhi tức đến mức giậm chân. Đối với Tô Bảo Nhi mà nói, những nam sinh khác nhìn thấy cô ta đều không ngừng xum xoe, biết bao nhiêu nam sinh hy vọng có thể nói chuyện với cô ta, nhưng lại không có cơ hội. Kết quả thì sao, Lâm Thiên lại lạnh nhạt với cô ta như vậy, thậm chí còn thẳng thắn nói không có hứng thú với cô ta? Đây là lần đầu tiên cô ta gặp phải một người đàn ông như thế. Tô Bảo Nhi nhìn bóng lưng rời đi của Lâm Thiên, cô ta giậm chân một cái. “Hừ, tôi thấy anh chính là đang giả vờ, tôi xinh đẹp như thế, tôi không tin anh một xíu hứng thú cũng không có!” Một bên khác. Đối với chuyện này, Lâm Thiên quả thật không nghĩ quá nhiều, đối với Lâm Thiên của hiện tại, đây chỉ là một việc nhỏ mà thôi. Về phần anh Giang kia, Lâm Thiên căn bản không sợ anh ta. Nếu như anh ta không đến tìm Lâm Thiên gây chuyện, đây là may mắn của anh ta, nếu như anh ta thật sự dám đến gây sự với Lâm Thiên, như vậy, anh ta chính là tự tìm đường chết. Buổi chiều, sau khi tiết học đầu tiên vừa kết thúc. “Anh Thiên, hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi tìm anh kìa, cô ấy đang đứng ở ngoài cửa.” Một nam sinh ngồi ở cửa ra vào nói với Lâm Thiên. Lời này vừa nói ra, trong lúc nhất thời, tất cả học sinh trong lớp đều xôn xao. “Wow, hoa hậu giảng đường tìm anh Thiên à?” “Anh Thiên may mắn thật đó!” Ở trong mắt phần lớn nam sinh mà nói, Tô Bảo Nhi chính là người tình trong mộng, muốn mà không được. Người tình trong mộng kiêu ngạo, lạnh lùng, nổi danh trong trường. Hiện tại Tô Bảo Nhi thế mà chủ động đến tìm Lâm Thiên? Chuyện này khiến bạn học trong lớp không ngừng hâm mộ. Đương nhiên, các bạn học chỉ hâm mộ, không ai dám ghen ghét Lâm Thiên. Bởi vì Lâm Thiên là ông chủ nhà hàng Sen Vàng, chỉ dựa vào điểm này, không biết Lâm Thiên đã mạnh hơn bạn họ gấp bao nhiêu lần. Mập mạp vỗ vai Lâm Thiên, hưng phấn nói. “Anh Thiên, chuyện này là sao vậy, hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi kia, thế mà lại chủ động đến tìm anh, tin này mà truyền đi, không biết sẽ có bao nhiêu người hâm mộ anh đâu. “Anh cũng không biết.” Lâm Thiên bất đắc dĩ giang tay ra, nói. Buổi trưa, anh bị Tô Bảo Nhi kéo đến làm bia đỡ đạn, chuyện này đã qua, cô ta còn đến tìm anh để làm gì? Ngay sau đấy, Lâm Thiên đứng dậy đi ra ngoài. Lâm Thiên cũng không biết cô ta đến tìm mình để làm gì, nhưng cô ta đã đến tận cửa phòng học rồi, dù sao Lâm
Thiên cũng phải đi ra gặp mặt một lần, để xem cô ta muốn làm gì. Những lời này, Như Tuyết ngồi ở phía trước, đương nhiên là nghe thấy được rõ ràng. “Hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi đến tìm cậu ấy ư?” Như Tuyết nghĩ đến đây, trong lòng cảm thấy mất mát, chẳng lẽ giữa Lâm Thiên và hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi kia có gì đó? Cô ấy có chút lo được lo mất, cô ấy tự biết mình căn bản kém Tô Bảo Nhi vừa xinh lại vừa giàu kia. Ngay sau đó, Như Tuyết cười tự giễu: “Mình đâu phải là bạn gái của Lâm Thiên, mình dựa vào đâu mà nghĩ đến những chuyện này. Bên ngoài phòng học. “Cô tìm tôi có chuyện gì thế?” Lâm Thiên dựa người vào tường, lạnh nhạt nhìn thoảng qua Tô Bảo Nhi. “Anh... Anh lại dám có thái độ này với tôi à, tôi là hoa hậu giảng đường đó!” Vẻ mặt Tô Bảo Nhi không vui. Trong lòng Tô Bảo Nhi cảm thấy rất buồn bực, những nam sinh khác nhìn thấy cô ta đều sẽ kích động, dáng vẻ ngẩn ngơ, làm sao người này lại lạnh nhạt với cô ta như thế. “Có việc gì thì nói, nếu như không có chuyện gì, tôi quay về lớp học đây Sau khi nói xong, Lâm Thiên xoay người, đi thẳng về “Này, anh quay lại cho tôi!” Tô Bảo Nhi tức đến mức lớp. giậm chân. Tô Bảo Nhi cảm thấy mình sắp chết vì tức, chưa từng có nam sinh nào đối xử với cô ta như thế. Lâm Thiên xoay người lại: “Nếu có chuyện thì nói nhanh lên. “Tôi đến đây là vì muốn giúp đỡ anh, anh thế mà lại lấy thái độ này để đối xử với tôi!” Tô Bảo Nhi bĩu môi nhìn qua Lâm Thiên. “Giúp tôi? Cô muốn giúp tôi cái gì?” Lâm Thiên khoanh tay trước ngực, lộ ra nụ cười nghiền ngẫm. “Đương nhiên là chuyện của anh Giang rồi, tôi đã suy nghĩ, buổi trưa ở trước cổng trường học, anh đóng giả làm bạn trai tôi, anh ta nhất định sẽ đến tìm anh để gây chuyện” Tô Bảo Nhi nói. Dừng một lúc, Tô Bảo Nhi lại tiếp tục. “Anh giúp tôi làm bia đỡ đạn, cho nên mới đắc tội đến anh Giang, rất có thể, anh ta sẽ tìm người đến để trả thù anh, tôi không thể để cho anh xảy ra chuyện, hay là như thể này đi, tôi sẽ sắp xếp mấy người vệ sĩ cho anh, để bọn họ bảo vệ anh một thời gian Lâm Thiên cười, mặc dù hoa hậu giảng đường Tôn Bảo Nhi này có tính tình công chúa, chẳng qua thông qua việc này, có thể nhìn ra, cô gái này không phải người xấu. “Ý tốt của cô, tôi xin nhận, chẳng qua chính tôi có thể tự bảo vệ tốt cho mình." Lâm Thiên thản nhiên nói. Lâm Thiên có Thạch Hàn bảo vệ, chẳng lẽ còn sợ anh Giang đến báo thù hay sao? Còn cần phải để Tô Bảo Nhi sắp xếp vệ sĩ à? Đương nhiên là không cần. Lùi lại một bước để nói, cho dù Lâm Thiên cần vệ sĩ, chính bản thân Lâm Thiên có thể tùy tiện cầm tiền đi thuê. “Anh có thể bảo vệ tốt chính mình ư? Hừ, nếu anh đã không cảm kích, vậy thì thôi, chờ đến lúc anh Giang kia trả thù anh, cũng đừng trách tôi không giúp." Tô Bảo Nhi bĩu môi nói. Lấy tính tình của Tô Bảo Nhi, cô ta đương nhiên sẽ không đi thuyết phục nhiều lần, đây không phải là phong cách của cô ta. “Không còn chuyện gì nữa, tôi đi đây” Lâm Thiên lại một lần nữa xoay người. “Khoan đã, tôi còn chưa nói xong đâu!” Tô Bảo Nhi quát. “Còn chuyện gì nữa, cô nói một lần cho xong" Lâm Thiên bất đắc dĩ, lại một lần nữa xoay người. “Ngày mai là thứ bảy, có một buổi tụ hội nhỏ, anh Giang kia cũng sẽ đi, cả tôi cũng đến đó, hôm nay anh đã đóng giả làm bạn trai của tôi, anh cũng nên giả bộ cho trót ngày mai anh đi theo tôi đến đó, tránh cho anh Giang kia lại đến làm phiền tôi." Tô Bảo Nhì nói. “Buổi tụ hội nhỏ? Có những ai ở đó?” Lâm Thiên hỏi. “Đều là mấy cô cậu ấm gì đấy, khoảng hơn mười người.” Tô Bảo Nhi nói. “Nhưng sao tôi phải giúp đỡ cô chứ? Cô cho tôi một lý do đi.” Lâm Thiên giang tay nói. “Bởi vì tôi chính là hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi, có biết bao nhiêu người muốn giúp đỡ tôi còn không có cơ hội đầu” Tô Bảo Nhi tự tin trả lời. “Xin lỗi nhé, tôi không phải là mấy người bọn họ, tôi không phải là chó đi theo cô, vì thế lý do này của cô, không cách nào đả động được tôi, cô tìm người khác đi.” Lâm Thiên khinh thường. “Anh!” Sắc mặt hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi thay đổi, cô ta đường đường là hoa hậu giảng đường, thế mà thằng ranh này lại chẳng nể mặt mình.
Ngay sau đó, Tô Bảo Nhi lại đưa ra một lý do khác. "Được rồi, như thế này đi, 1 tỷ 750 triệu! Tôi dùng 1 tỷ 750 triệu để thuê anh tiếp tục đóng giả làm bạn trai mình, dù sao hôm nay anh đã giúp tôi một lần, tôi đâu thể thay người. “Cô cảm thấy tôi rất thiếu tiền à?” Lâm Thiên cười hỏi. “Chẳng lẽ anh không thiếu? 1 tỷ 750 triệu, đây tuyệt đối là một khoản tiền lớn, thậm chí đủ để thay đổi cuộc sống của anh, chỉ cần đóng giả làm bạn trai của tôi là anh có thể cầm được nhiều tiền như vậy, cuộc giao dịch này, rất đáng giả. Tô Bảo Nhi nói. Lâm Thiên suy tư một lát, sau đó nói. “Cô gửi địa chỉ buổi tụ họp cho tôi. Nếu Lâm Thiên đã giúp cô ta một lần, vậy anh sẽ giúp cô ta thêm lần nữa. Dù sao Lâm Thiên cũng rất chướng mắt anh Giang kia, hơn nữa, ngày mai là thứ bảy, đúng lúc Lâm Thiên rảnh rỗi không có việc gì làm, xem như đi chơi. “Ý của anh là đồng ý hả? Hừ, tôi còn cho rằng anh có bao nhiêu thanh cao cơ đấy, chẳng phải vẫn khuất phục dưới tiền tài” Tô Bảo Nhi cười nói. Tô Bảo Nhi dựa vào quần áo của Lâm Thiên, lập tức đưa ra nhận định, gia cảnh nhà Lâm Thiên không tốt, vì thế cô ta chắc chắn Lâm Thiên nhất định sẽ không từ chối được một khoản tiền lớn như thế. “Bớt nói nhảm đi, nhanh nói địa chỉ, nếu không, tôi đổi ý đấy.” Lâm Thiên không nhịn được, nói. Lâm Thiên anh đường đường là cháu ngoại của nhà giàu nhất Tây Nam, anh sẽ thiếu 1 tỷ 750 triệu này à? Lâm Thiên đương nhiên không thể nào là vì tiền, chẳng qua Lâm Thiên lười phải giải thích nhiều như thế. Lâm Thiên cũng không dự định lấy 1 tỷ 750 triệu này của cô ta, bởi vì Lâm Thiên đầu cần. “Anh đưa địa chỉ nhà mình cho tôi là được, sáng mai tôi lái xe đến đón anh." Tô Bảo Nhi nói. Lâm Thiên suy nghĩ một lúc, sau đó nói địa chỉ nhà mình cho Tô Bảo Nhi biết. Sau khi quay lại phòng học. “Anh Thiên, anh may mắn thật đó, đây chính hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi đấy!” Mập mạp hâm mộ nói. “Quá rắc rối!” Lâm Thiên bất đắc dĩ nói. “Đúng thế anh Thiên, rất dễ hiểu lầm, anh nhìn lớp trưởng Như Tuyết của chúng ta xem, hình như cô ấy hơi mất mát, chẳng lẽ cô ấy hiểu lầm gì?” Mập mạp nhỏ giọng nói. Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua Như Tuyết đang ngồi ở phía trước, sau đó lộ ra nụ cười khổ. Vốn dĩ Lâm Thiên muốn giải thích, nhưng nghĩ lại, chính mình và Như Tuyết còn chưa phải bạn bè trai gái, cũng không tiện chủ động đi giải thích, đúng không? Hơn nữa bản thân mình trong sạch, chủ động đi giải thích, ngược lại có loại cảm giác càng che càng lộ. Tám giờ sáng ngày hôm sau, Lâm Thiên nhận được điện thoại của hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi, nói đã đến bên ngoài nhà Lâm Thiên. Trước cửa nhà Lâm Thiên. Một chiếc xe Ferrari màu đỏ đang đỗ ở chỗ này. Bên cạnh là một cô gái xinh đẹp, phong cách thời thượng, chỉ đơn giản dựa vào quần áo trên người cô ta đã có thể nhìn ra được, cô gái này là cô chủ nhà giàu. Cô gái đó chính là hoa hậu giảng đường Tô Bảo Nhi. “Wow! Xinh thật đấy, xe cũng đẹp nữa!” Nam nữ đi qua nơi này đều không nhịn được phát ra những tiếng sợ hãi thán phục. Tô Bảo Nhi và chiếc xe màu đỏ kia, tuyệt đối thu hút ánh mắt của người khác. Đây chính đã xinh còn có cả siêu xe?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]