Lâm Thiên bị Như Tuyết ôm, có lẽ là bởi vì căng thẳng và sững sờ nên thân thể cậu ta đờ hết cả ra. 
Thành thật mà nói, Lâm Thiên vẫn còn là một xử nam. Mặc dù đã hẹn hò với bạn gái cũ Thanh Mai được hai năm, nhưng cậu thậm chí còn chưa từng hôn. miệng cô ấy chứ đừng nói đến chuyện khác. 
Lúc này, Như Tuyết cũng có phản ứng. "Ôi!" 
Như Tuyết xấu hổ kêu lên. Sau đó nhanh chóng buông Lâm Thiên ra, khuôn mặt đỏ bừng như mặt trời ban trưa. 
"Xin xin lỗi... Tôi... Vừa rồi tôi rất vui vẻ, cho nên... như vậy." 
Như Tuyết đỏ bừng mặt, muốn giải thích nhưng cô lại lắp bắp không thể nói được một cách rõ ràng. 
“Uh, rất vui. Tôi hiểu mà” Lâm Thiên nở một nụ cười khô khốc. 
“Đúng vậy, tôi thực sự không ngờ rằng chúng ta lại có thể nhận được tài trợ từ Tập đoàn Tỉnh Xuyên dễ dàng như vậy. Tôi vẫn cứ nghĩ là mình đang mơ” Nụ cười trên môi Như Tuyết tươi tắn vô cùng. 
Không biết lý do tại sao Lâm Thiên rất vui khi thấy Như Tuyết vui vẻ và hạnh phúc như vậy. 
“Không phải tôi đã nói sao, không khó như cậu nghĩ” Lâm Thiên cười nói. Đương nhiên không khó, vì Lâm Thiên đã sắp xếp mọi thứ. 
Nếu không, nếu Lâm Thiên là cậu bé đáng thương trước đây, cậu và Như Tuyết có lẽ còn không vào được công công ty. 
Lúc này, Như Tuyết đột nhiên nghiêm túc nhìn Lâm Thiên, hỏi: 
"Lâm Thiên, tôi luôn cảm thấy mọi chuyện suôn sẻ một cách không bình thường. Việc thuận lợi như vậy, không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/355940/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.