Lâm Thiên kéo Như Tuyết ra sau lưng, đồng thời nhếch khóe miệng lên, buông ra một câu:
"Được! Tôi hứa!" Ngay sau đó, Lâm Thiên lại giơ một ngón tay khác lên.
"Hơn nữa, chúng tôi cũng không cần thời gian ba ngày nhiều như vậy, một ngày là đủ!"
"Một ngày? Haha, được rồi!"
Trịnh Khả tươi cười đáp lại. Đối với hắn mà nói, Lâm Thiên muốn chủ động tăng độ khó, hắn đương nhiên vui vẻ. Lòng thầm nghĩ chưa từng thấy người nào ngu ngốc như vậy, chủ động tăng độ khó cho chính mình?
Với hoàn cảnh này, Trịnh Khả càng nắm chắc phần thắng! Chỉ trong một ngày, e rằng còn chưa liên lạc nổi được với các công ty!
"Chàng trai. Vậy thì chúng ta sẽ chờ xem kết quả sau một ngày sẽ thế nào." Trịnh Khả nói xong câu này liền xoay người rời đi. Sau khi Trịnh Khả rời đi.
“Lâm Thiên, cậu... sao cậu có thể đánh cược như vậy với anh ta? Sao có thể hứa với anh ta, anh ta rõ ràng muốn lừa cậu!” Vẻ mặt Như Tuyết tràn đầy sự lo lắng cùng hốt hoảng.
Bởi vì Như Tuyết không thể nghĩ ra, họ có thể làm gì để có được sáu trăm triệu tiền tài trợ trong một ngày, và lại phải là một công ty có vốn điều lệ lớn như vậy.
Như Tuyết biết những công ty lớn đó căn bản rất xem nhẹ những việc đi làm tài trợ như thế này. Họ có tìm đến những công ty đó e là người ta cũng không thèm để mắt tới mấy người bọn họ.
Vì vậy Vương Tuyết không hiểu được tại sao Lâm Thiên lại đồng ý với Trịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-dai-thieu/355939/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.