“Đúng vậy, nợ nần với nhà họ Hà nên được giải quyết rồi.”
Ánh mắt Lý Quân lộ ra chút lạnh lùng.
“Than ôi!”
Đường Trúc thở dài.
Cô biết rằng việc thuyết phục Lý Quân là vô ích.
Vì thế cô nói: “Lý Quân, tôi sẽ không ngăn cản anh đi thủ đô, nhưng trước khi đến thủ đô, anh có thể đi cùng tôi đến gặp một người trước được không?”
“Gặp người nào?” Lý Quân nghỉ ngờ nói. “Đến rồi biết.” “Được.”
Đối với Đường Trúc, Lý Quân biết rằng cô vì tốt cho mình nên cũng không bài xích.
Hai người ra khỏi biệt thự, ngồi vào chiếc xe việt dã của Đường Trúc. Hai mươi phút sau, họ đã đến một quán trà. Lý Quân xuống xe, đi theo Đường Trúc vào quán trà.
Lý Quân phát hiện trong góc khuất của quán trà có vài bóng người, hẳn là võ giả.
Ngay khi Lý Quân bước vào quán trà, vô số ánh mắt nhìn anh. Trong quán trà, không có khách nào khác, cực kỳ yên tĩnh.
Lý Quân chỉ cảm nhận được khí tức của một người trong phòng riêng trên lầu ba của quán trà.
Mặc dù chỉ là một quán trà rất bình thường, nhưng lực lượng phòng vệ như vậy cho thấy người mà Đường Trúc đưa anh đến gặp e rằng là một nhân vật lớn.
Lý Quân phán đoán trong lòng. Đi lên cầu thang tầng ba. Anh thấy một người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn đứng thẳng ở đó.
Sau khi thấy người đàn ông này, Đường Trúc lập tức mỉm cười nói: “Tướng quân Hà.”
Người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3437357/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.