Nghe được địa vị của đối phương, Chu Vũ vốn định nổi giận liền bỗng nhiên như bị ai tạt một gáo nước lạnh vào đầu, bèn cười bồi tội:
“Thật sự là rất xin lỗi, tôi không nghĩ tới sẽ ảnh J_ hưởng đến các vị, sau này chúng tôi nhất định sẽ nói chuyện nhẹ nhàng hơn.”
“Mẹ nó, mau thu dọn đồ đạc rồi cút đi, ông đây ăn cơm thì xung quanh phải yên tĩnh, không được tên nào lảng vảng quanh đây.”
'Tên dẫn đầu nói một cách phách lối.
“Nhưng chúng tôi mới chỉ bắt đầu ăn thôi mà.” Chu Vũ Hàn nhịn không được lẩm bẩm một câu.
Chu Vũ lại biến sắc, nổi giận nói: “Vũ Hàn, con nói linh tỉnh cái gì đó? Chúng ta đã ăn xong rồi, còn ăn cái gì nữa?”
Nói xong, ông ấy cúi đầu nói: “Chúng ta đi thôi.”
Trong vòng tròn hỗn loạn của Sở Châu, ông ấy tự nhiên biết công ty Dịch Phong gồm những tên nào. Khi hành động thì phách lối, việc ác bất tận, làm giàu trên vũng máu tanh, căn bản không phải những công ty nhỏ như Chu gia và Bạch gia có thể đụng vào.
Nhìn thấy bộ dạng của ba mình, Chu Vũ Hàn mặc dù có chút không vui, nhưng cũng biết nhà mình không thể đắc tội nổi người ta, nên liền quệt miệng đứng dậy.
Người của Bạch gia cũng không nói gì, mặc dù tâm trạng khó chịu, nhưng quả thực không thể trêu vào người ta.
“Chờ một chút, có vẻ cây tăm mà mày vừa nhổ như đã rơi vào chén của tao.”
Đúng lúc này, Lý Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395760/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.