Lý Quân nhét chiếc hộp vào trong túi, đi lên đỉnh núi.
Anh phát hiện có một người đàn ông ăn mặc như đạo sĩ ngồi dưới bức tượng trên đỉnh núi.
Theo sự quan sát của anh, thực lực của đạo sĩ kia không hề kém cỏi, cũng là một cao thủ.
“Xem ra trong đạo gia còn ẩn giấu không ít cao thủ.”
Nhưng Lý Quân cũng chỉ liếc nhìn mấy cái rồi rời đi, sau đó đi du ngoạn ở hồ nước bên cạnh Kỳ Sơn.
Ở phía bên kia.
Lâm Vũ Thu lo lắng chờ đợi dưới chân núi, chờ cha cô cử người đến.
Huyết ngọc châu bị mất, đây là một chuyện lớn, điều đầu tiên mà cô nghĩ đến chính là đi tìm kẻ trộm đó.
Với năng lực của cha cô, hẳn là ông ấy có thể nhanh chóng tìm được đám người ăn trộm kia ở Nam Địa Khu.
“Hy vọng có thể tìm được huyết ngọc châu trở về.”
Lâm Vũ Thu thầm suy nghĩ trong lòng.
Lý Quân du ngoạn ở bên ngoài cả một ngày, mãi đến khi trời tối mới quay lại Kỳ Sơn, ngồi xe buýt trở về thành phố đổ thạch.
'Trên xe, anh nhìn thấy rất nhiều du khách đi cùng anh vào buổi sáng, nhưng lại không nhìn thấy Lâm Vũ Thu.
Lúc đầu Lý Quân nghĩ rằng, nếu như anh gặp được cô thì sẽ đem món đồ trong hộp trả lại cho cô, nhưng không gặp được thì coi như xong rồi.
Ngày hôm sau. Đó là ngày chính thức đổ thạch.
Lý Quân vừa mới rời khỏi giường, Chu Bỉnh Khôn và đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-chien-long/3395700/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.