Nếu là không vì tốcđộ sinh quái mới vô cùng nhanh, thì nơi này là địa phương có phong cảnhđặc sắc trong lục sắc rừng rậm. Khác với các chỗ khác trong lục sắc rừng rậm, nơi này hầu như không có người chơi nào phát hiện ra, cho nên, ởtrong này không có âm thanh ồn ào do kĩ năng của người chơi đánh ra, vôcùng yên tĩnh, ngược lại còn có thể nghe được tiếng chim hót êm tai, lúc xa lúc gần, tràn ngập khắp cánh rừng. Xa xa trên núi, còn có đám thỏhoang và mấy con nai con linh hoạt chạy nhảy, xét về phong cảnh mà nói,nơi này vô cùng xinh đẹp.
Đám người đang thương lượng một lát nữa vào động thì nên đánh thế nào, bên tai Diệp Hiểu Hạ xuất hiện âm thanhquen thuộc của hệ thống: "Bạn có khách, mời bạn xử lý."
Khách? Diệp Hiểu Hạ hồ đồ rồi, đây là ý gì? Cô vội vã hỏi mấy người.
"Nhất định là lúc lắp đặt máy trò chơi, nhân viên công tác đã kết nối chuôngcửa nhà cô với máy trò chơi, chỉ cần bên ngoài có người ấn chuông cửa,máy trò chơi của cô sẽ có phản ứng." Tình huống này đối với người thường xuyên chơi trò chơi không hề xa lạ.
Chuông cửa sao? Diệp Hiểu Hạ ngây ngẩn cả người, là ai ấn chuông cửa nhà cô? Cô hẳn là không cóngười quen đến làm khách lúc này đi, hơn nữa, chuông cửa nhà cô đã hếtpin tám trăm năm rồi! Chẳng lẽ là chuông cửa ngoài hiên sao?
Bỗng nhiên, đầu óc cô chợt lóe, sẽ không phải lại là bọn đòi nợ đi! Mới nghĩ vậy, Diệp Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-han/2202693/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.