Chương trước
Chương sau
Khi Lâm Tiêu và Rinne đi vào trong cánh cửa màu vàng thì liền xuất hiện tại một ngôi đền bằng đá, Lâm Tiêu chậm rãi đi về phía trước, Rinne ngồi trên lưng hắn thì liên tục quan sát xung quanh.
Ngôi đền bằng đá này vô cùng âm u, nó khác hoàn toàn với khung cảnh bên ngoài. Khi Lâm Tiêu tiến vào bên trong của ngôi đền thì liền nhìn thấy một con bạch long đang nằm trên một cái bục đá. Con bạch long này có hình thể vô cùng to lớn. Nó có một đôi cánh chim màu trắng thay vì những đôi long dực như những Long Tộc khác.
Giống như phát hiện có người tiến đến, bạch long liền mở mắt ra, nó ngẩng đầu lên nhìn thì liền bắt gặp Lâm Tiêu đang tiến đến.
“Thật không ngờ đã nhiều năm như vậy rồi còn có kẻ có thể đến được đây!” bạch long lên tiếng nói.
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nhếch mép nói:
“Thật không ngờ một đời Tổ Long đại nhân lại lưu lạc đến trình độ phải sống trong một nơi u tối này!”
“Ồ! Ngươi nhận ra ta?” bạch long ngoài ý muốn nói!
“Đương nhiên! Truyền thuyết của ngài ta vẫn thường nghe bên tai a! Dù sao ngài vẫn là người sáng tạo ra bộ tộc hùng mạnh như Long Tộc a! Không! Nói đúng hơn là sáng tạo ra sự sống cho Hư Tinh mới đúng!” Lâm Tiêu nói!
Bạch long chậm rãi ngồi dậy, nó bắt đầu tiến về phía Lâm Tiêu, nó đi một vòng và quan sát Lâm Tiêu, khi nó nhìn thấy Rinne trên lưng Lâm Tiêu thì hơi ngoài ý muốn nhưng sau đó cũng không để ý.
“Loài của ngươi rất lạ a! Mặc dù là rồng nhưng lại mang theo tử khí rất nặng a!” bạch long đi đến trước mặt Lâm Tiêu ngồi xuống nói!
“Đó là bởi vì ta được đẻ và ấp trong môi trường đầy tử khí a!” Lâm Tiêu nói!
“Vậy sao!” bạch long lạnh nhạt nói!
Cả 2 nhìn nhau một lúc thì bạch long liền lên tiếng nói:
“Vậy ngươi đến đây ngày hôm nay là có chuyện gì? Chắc không phải chỉ vì ngươi muốn gặp ta thôi chứ?”
“Đương nhiên không! Ta hôm nay muốn gặp ngươi là để làm một chuyện! Chuyện này liên quan đến tồn vong của toàn bộ mọi sinh vật trong vũ!” Lâm Tiêu một bộ nghiêm túc nói!
Bạch long nghe vậy thì liền nhíu mày, nàng quan sát nét mặt của Lâm Tiêu thì cảm thấy có vẻ hắn đang nói thật!
“Chuyện gì ngươi cứ nói!” bạch long nói!
“Chuyện đó là...ta muốn ngươi hãy giao phối với ta!” Lâm Tiêu vẻ mặt nghiêm túc nói!
Lập tức không gian liền trở nên yên tĩnh đến đáng sợ, bạch long một bộ mặt không cảm xúc nhìn thẳng về phía Lâm Tiêu.
“Ta...!”
Gào!!
Lâm Tiêu định lên tiếng tiếp nhưng một hỏa cầu liền đập thẳng vào người hắn!
Ầm!!
Một vụ nổ lớn liền phát sinh chấn động cả ngôi đền bằng đá. Lúc này bạch long đang thở gấp, mặt của nàng hơi đỏ lên.
“Tên biến thái! Ngươi có biết là mình đang nói gì hay không!” bạch long hét lớn lên.
Nàng mặc dù là Tổ Long sống biết bao nhiêu tuế nguyệt, nhưng nàng vẫn còn là một ‘thiếu nữ’ cho nên lời Lâm Tiêu nói vừa rồi khiến cho nàng vừa tức giận vừa xấu hổ.
“Này này! Có gì từ từ nói a! Có cần phải động thủ hay không a?” Lâm Tiêu xuất hiện từ đám khói nói!
“Hừ! Ngươi còn dám nói! Ngươi có biết nếu vừa mới gặp một người mà đòi giao phối là rất mất lịch sự hay không?” bạch long chỉ về phía Lâm Tiêu lớn tiếng nói!
“Ngươi còn biết câu mất lịch sự! Ngươi có vẻ giống với nhân loại a!” Lâm Tiêu cười nói!
“Chuyện đó không cần người quan tâm! Bây giờ ngươi cút đi cho ta!” bạch long hét lớn!
Lâm Tiêu không trả lời mà thả Rinne xuống đất sau đó cho nàng chạy ra bên ngoài ngôi đền bằng đá và chờ đợi, khi Rinne đã đi ra ngoài rồi thì Lâm Tiêu liền nhìn về phía bạch long nở nụ quỷ dị.
Bạch long thấy nụ cười của Lâm Tiêu thì liền chuẩn bị tấn công, với tốc độ của nàng thì ngay cả Lâm Tiêu cũng khó mà vượt qua được. Chỉ thấy bạch long hướng về phía trước phun ra một tia sáng. Lâm Tiêu liền được bao bọc trong tử khí, hắn lao đến kháng trụ với tia sáng đó.
Tử khí của Lâm Tiêu liền thôn phệ tia sáng sau đó lao đến. Bạch long thấy đòn tấn công thất bại thì nhảy lui lại né tránh Lâm Tiêu lao đến, khi bạch long đang ở trên không thì xung quanh nói liền được bao phủ trong một cơn gió đầy lữi dao. Nó liền lao về phía Lâm Tiêu.
Lúc này tử khí trên người Lâm Tiêu đã tiêu tán, khi Lâm Tiêu nhìn thấy bạch long lao đến thì liền đưa 2 tay lên đón đở, Lâm Tiêu không đở tay không mà liền dùng tử khí bao bọc 2 tay của hắn lại.
Ầm!!
Bạch long liền bị chặn lại, nhưng nó vẫn chậm rãi đẩy lùi Lâm Tiêu. Lâm Tiêu nhất một tay lên sau đó nắm chặt tay lại, hắn liền đấm mạnh xuống.
Răng rắc! Ầm!!
Cơn gió bao vây quanh bạch long liền bị vở nát. Bạch long liền lui lại, ngay lúc này nó liều đập cánh. Hàng loạt chiếc lông vũ hóa thành những tia sáng lao về phía Lâm Tiêu, Lâm Tiêu cũng nhảy lui lại, nhưng những chiếc lông vũ đó liền đuổi theo, Lâm Tiêu thấy vậy thì liền phun ra một ngọn lửa đen thổi bay hết những chiếc lông vũ đó.
Lâm Tiêu lui lại một khoảng cách sau đó dừng lại.
“Đúng là Tổ Long a! Mặc dù ngươi chỉ mới sử dụng 0.00001% sức mạnh nhưng cũng khiến ta tốn không ít sức lực a!” Lâm Tiêu cười nói!
“Hừ! Giờ ngươi mới biết là không nên chọc vào ta thì đã trễ rồi!” bạch long hừ lạnh nói!
“Nếu vậy thì ngươi hãy cẫn thận! Tiếp theo đây ta sắp sử dụng chiêu thức mạnh nhất của mình! Chiêu này ta rất ít khi sử dụng và trước giờ không có kẻ địch nào có thể phản kháng lại được chiêu thức này của ta!” Lâm Tiêu nói!
“Ồ! Vậy sao! Vậy đến đây đi! Hãy cho ta xem chiêu thức mạnh nhất của ngươi nào!” bạch long nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền nhếch mép cười. Sau đó hắn liền biến trở lại thành hình người, bạch long nhìn thấy vậy thì liền khó hiểu, nàng vốn dĩ cũng có thể biến thành hình người, nhưng khi biến thành hình người thì sức mạnh sẽ bị nén lại, điều đó hoàn toàn không thể sử dụng chiêu mạnh nhất của mình.
Nàng hoàn toàn không hiểu vì sao Lâm Tiêu muốn sử dụng chiêu mạnh nhất còn biến thành hình người. Đúng ngay lúc này Lâm Tiêu liền giang chân rộng ra, 2 tay hắn đặt ngang eo, năng lượng từ Lâm Tiêu liền bộc phát ra.
Bừng!!
Không gian xung quanh liền lập tức chấn động, bạch long nhìn thấy năng lượng ba động thì liền biết đây sẽ là một chiêu thức cực mạnh, nàng cũng liền thủ thế chuẩn bị đón đở.
Lâm Tiêu liền đưa tay phải qua bên trái và tay trái qua bên phải.
“Siêu Cấp Vô Địch!” Lâm Tiêu hô lên!
Sau đó hắn liền xoay một vòng 2 tay và đặt 2 tay cùng một chỗ qua một bên!
“Ka...Me...Ha...Me....!” Lâm Tiêu chậm rãi hô lên!
Lập tức năng lượng màu đỏ liền bắt đầu tụ lại trong tay của hắn. Bạch long thấy vậy thì liền biết Lâm Tiêu chuẩn bị ra tay!
“Ha!!!!!!”
Lâm Tiêu hét lớn lên sau đó đánh tay về phía trước. Bạch long vốn chuẩn bị ngăn đón nhưng lập tức liền đứng yên bất động, trong ánh mắt liền mất đi tiêu cự.
Lâm Tiêu chậm rãi thu tay lại, trong tay hắn lúc này là chiếc thẻ thôi miên!
“Haiz! Ta vốn muốn làm một lần oanh oanh liệt liệt! Nhưng mà đối thủ quá mạnh nên ta đành phải vậy thôi!” Lâm Tiêu hất tóc nói!
Sau đó hắn đi đến trước mặt bạch long sau đó nói:
“Từ nay trở đi ngươi chính là lão bà của ta! Trên đời này ngươi chỉ yêu và trung thành với một mình ta mà thôi!”
Lập tức trong ánh mắt của bạch long liền xuất hiện ánh sáng, sau đó thân thể nàng liền bắt nhỏ lại và hóa thành một thiếu nữ tóc trắng, nàng có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, sắc đẹp của nàng hoàn toàn vượt xa các con gái hiện tại của Lâm Tiêu. Điều này khiến cho người từ lâu đã miễn nhiễm với sắc đẹp như Lâm Tiêu lần nữa trở nên mê mẫn.
“Lão công!” bạch long mỉm cười kêu lên một tiếng sau đó liền nhào vào lòng của Lâm Tiêu và ôm lấy cổ của hắn.
Lâm Tiêu cũng mỉm cười vuốt lấy mái tóc của nàng, bạch long thật ra tên thật là Uhjina.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.