Chương trước
Chương sau
Trải qua gần 1 tuần trên xe ngựa thì Lâm Tiêu và Rinne cuối cùng cũng đi đến trung tâm giữa 2 khu vực trên Hư Tinh.
Nơi này từ trước đến nay không có bất cứ sinh vật nào dám đến gần kể cả Ma Thú, bởi vì đây là nơi sinh sống của tộc khô lâu hay còn được gọi là các sinh vật bất tử.
Khô lâu tộc có sức sống vô cùng ương ngạnh, đi kèm với đó là sức mạnh thể chất và năng lực nguyền rủa vô cùng kinh khủng, nếu bình thường giao chiến thì khô lâu tộc có thể bị đánh bại dễ dàng nhưng khi bước vào lãnh địa của chúng thì chúng sẽ được tăng phúc lên vài trăm lần, đó cũng là lí do mà không có sinh vật nào ngu ngốc đến nổi tiến vào lãnh địa của khô lâu tộc.
Lâm Tiêu nhìn về phía trước thì liền thấy một đồng bằng cỏ đen, trên đồng bằng có thể nhìn thấy những bộ xương khô đang đi lại khắp nơi, Lâm Tiêu liền búng tay, lập tức xung quanh chiếc xe ngựa liền được bao bọc bởi tử khí nồng nặc.
Khi xe ngựa tiến vào trong đồng bằng thì những khô lâu kia không hề để ý đến, xe ngựa tiếp tục bay về phía trước, bay được một lúc lâu thì Lâm Tiêu liền cho xe ngựa đáp xuống.
Sau khi xe ngựa đáp xuống thì Lâm Tiêu liền dẫn Rinne xuống xe, bởi vì nơi này tử khí quá đậm nên Lâm Tiêu phải tạo một lớp lá chắn cho Rinne tránh khỏi tử khí.
Khi Lâm Tiêu và Rinne xuống khỏi xe ngựa thì liền nhìn thấy một cánh cổng bằng đá, Lâm Tiêu liền dẫn theo Rinne đi đến trước cánh cổng bằng đá đó.
“Rinne! Em hãy nắm chặt nhé!” Lâm Tiêu hướng về Rinne cười nói!
“Vâng!” Rinne nghiêm túc nói! Sau đó nàng liền nắm chặt lấy tay của Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu liền chỉ một ngón tay về phía trước, một ma pháp trận màu vàng liền xuất hiện trên đầu ngón tay của hắn. Sau đó trên cánh cổng đá cũng xuất hiện các ma pháp trận màu vàng.
Ầm!!
Khi các ma pháp trận biến mất thì cánh cửa liền mở ra, sau đó một lực hút cực lớn liền xuất hiện kéo Lâm Tiêu và Rinne vào bên trong. Sau khi cả 2 bị kéo vào thì cánh cổng liền đóng lại.
Lần kế tiếp mở mắt ra thì Lâm Tiêu và Rinne phát hiện bản thân đã xuất hiện với một nơi khác. Trái ngược với vẻ âm u tử khí của nơi vừa rồi, nơi này không khí vô cùng trong lành, khắp nơi là những cây hoa anh đào nở rộ. Rinne nhìn một hồi thì liền say mê.
“Chủ nhân! Nơi này là nơi nào a?” Rinne liền hỏi Lâm Tiêu!
“Nơi này là Thiên Không Đảo!” Lâm Tiêu nói!
“Là nơi mà Long Tộc sống phải không?”
“Đúng vậy!” Lâm Tiêu gật đầu nói!
Rinne nghe vậy thì liền hưng phấn, nàng sắp được gặp một giống loài mà nàng chưa bao giờ nghe qua a!
Hống!!
Đúng ngay lúc này trên trời liền vang một tiếng rống, tiếng rống lớn đến nổi Rinne phải bịt tai lại. Lâm Tiêu ngẩn đầu lền thì liền nhìn thấy một thân thể khổng lồ bay qua, thân thể này có tứ chi, cổ dài, có cánh và đuôi, làn da màu đỏ.
Nó bay qua với tốc độ rất nhanh, đợi sau khi nó bay mất thì Rinne mới buông tay ra, nàng liền hướng về Lâm Tiêu hưng phấn nói:
“Chủ nhân! Chủ nhân! Vừa rồi là Long Tộc có phải không?”
“Đúng vậy! Chính là Long Tộc!” Lâm Tiêu trả lời!
“Woa! Thật là lợi hại a! Ngay cả những Ma Thú kia cũng không có tiếng rống lớn đến vậy a!” Rinne nói!
Lâm Tiêu cười cười xoa đầu Rinne. Sau đó toàn thân Lâm Tiêu liền được bao phủ trong một nguồn năng lượng sau đó dần to ra.
Khi lớp năng lượng biến mất thì Lâm Tiêu hiện ra, lúc này hắn đã hóa thành Trấn Ngục Long. Toàn thân Lâm Tiêu màu đem, hắn có 4 đôi cánh trên lưng, tay của hắn tràn đầy cơ bắp và móng vuốt sắc bén, đầu chiếc đuôi của hắn có một ngọn lửa.
Hống!!!
Lâm Tiêu ngửa đầu lên trời rống to, tiếng rống của hắn thậm chí còn vượt qua con rồng vừa rồi. Nhưng Rinne không hề bị ảnh hưởng bởi tiếng rống, sau đó Lâm Tiêu liền cho Rinne leo lên lưng của mình, hắn liền vỗ cánh bay đi.
“Chủ nhân! Lần này mục tiêu của ngài có phải là Long Vương hay không?” Rinne ngồi trên lưng Lâm Tiêu hỏi!
“Không phải! Mục tiêu của ta hoàn toàn vượt xa Long Vương!” Lâm Tiêu nói!
“Vậy là ai?” Rinne hỏi tiếp!
“Là Tổ Long!” Lâm Tiêu nói!
Rinne nghe vậy mặc dù không biết Tổ Long có ý nghĩa như thế nào nhưng vẫn cho rằng Tổ Long vô cùng lợi hại, dù sao chỉ có đối tượng cực kỳ ưu tú mới được chủ nhân của nàng lấy gien.
“Rinne! Em hãy nhìn về phía trước xem!” Lâm Tiêu quay đầu lại nói!
Rinne nghe vậy thì liền nghiên đầu nhìn về phía trước, đập vào mắt nàng là một cái cây cự lớn, trên cây có những chiếc lá rất lớn xếp thành những hình cầu. Xung quanh cái cây đó có những cánh hoa anh đào bay lượn, cảnh tượng nhìn vô cùng đẹp mắt và hoành tráng.
“Woa! Đẹp quá!” Rinne 2 mắt sáng lên nói!
Lâm Tiêu nghe vậy thì liền mỉm cười, cảnh tượng trước mắt quả thật vô cùng tuyệt đẹp, nó hoàn toàn không phù hợp với một bộ tộc dũng mãnh như Long Tộc.
Lâm Tiêu liền hướng về phía cái cây cổ thụ đó bay đến, khi đến gần thì hắn bắt đầu thấy rất nhiều Long Tộc bay lượn khắp nơi, có rất nhiều loại rồng cũng như màu sắc khác nhau, trong đó thậm chí còn có rồng phương đông.
Nhưng thay vì bay lên trên cao như những Long Tộc khác thì Lâm Tiêu lại bay xuống phía dưới gốc cây. Cây cổ thụ này rất lớn nên rễ cây cũng vô cùng to lớn. Lâm Tiêu đáp xuống bên cạnh một chiếc rễ, chiếc rễ lớn đến nổi Lâm Tiêu phải ngẩng đầu lên mới có thể nhìn hết.
Sau đó hắn liền đi về phía trước, hắn đi đến trước một khu vực của cái rễ cây, sau đó Lâm Tiêu liền đưa ngón tay lên cắn một cái, hắn liền đưa ngón tay lên chiếc rễ cây và vẽ một đồ án kỳ lạ.
Khi hắn kết thúc nét vẽ thì đồ án bằng máu liền dung nhập vào trong rễ cây, sau đó một cánh cửa màu vàng liền xuất hiện, Lâm Tiêu nhìn xung quanh phát hiện không có Long Tộc khác lai vãng đến thì liền tiến vào bên trong, khi hắn tiến vào thì cánh cửa màu vàng liền biến mất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.