Editor: lemonade
=======
Cơ hội ngàn vàng ở trước mắt thế này mà vẫn bị bỏ lỡ, nội tâm Hoa Minh thống khổ đến mức bộc lộ ra cả bên ngoài. Hai tay hắn vô cùng đau đớn, nhịn không được mà khom lưng nằm trên đất.
Khang Vạn Lý thoát ra được khỏi Chiêm Anh Tài và Vương Khả Tâm, nhân tiện đạp Hoa Minh một cái. Thế nhưng vừa đạp xong thì chân của cậu đã đau lại càng thêm đau, không khỏi kêu r.ên một tiếng, nằm lăn lộn trên mặt đất.
Đau!
Đau sắp chết rồi!
Phản ứng sinh lý là điều chẳng thể khống chế nổi, cho dù có là Hoa Minh thì cũng chẳng thể chịu được. Vì thế cả hai người ban nãy vừa mới còn đánh nhau thì bây giờ đã rên đau đến mức người nghe phải thương tâm mà rơi lệ, một người thì chuột rút ở tay, một người thì chuột rút ở chân, cả hai nằm vật trên đất thân tàn ma dại.
Vương Khả Tâm không có cách nào xen vào cả, Dương Phục cũng như thế, hai bên vội đến mức xoay không kịp.
"Phải làm sao đây, phải làm sao đây!"
Lúc này ở bên ngoài sân vận động ồn ào lên, học sinh còn chưa lên tiếng thì đã nghe thấy giọng của một giáo viên trung niên truyền đến: "Tất cả đừng cử động! Ai cũng đứng im tại chỗ cho tôi! Mấy đứa đang đánh nhau kia cũng dừng tay lại ngay!!"
Nhanh như vậy đã đến rồi sao!?
Vương Khả Tâm lập tức vội vàng, nhỏ đang làm gì thế này, còn chưa kịp thông báo chuyện quan trọng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-do-me-luyen/2848626/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.