Editor: lemonade
======
Cái tên Thượng Huy kia ban nãy vẫn còn kiêu căng muốn uy hiếp sự an toàn của người khác, buông lời hung ác nói cả năm 12 của Khang Vạn Lý sẽ không yên ổn. Bây giờ lại nhận được tin nói thằng chó chết này đột nhiên muốn thôi học, sao Khang Vạn Lý có thể tin được cơ chứ.
Cậu gần như là bật ra một cái tên trong đầu mà không cần nghĩ ngợi, Khang Vạn Lý lí nhí nói: "Là Hoa Minh..."
Vương Khả Tâm đang kích động, không nghe rõ: "Cậu nói gì cơ?"
Khang Vạn Lý nói: "Có phải Hoa Minh đến rồi không?"
Vương Khả Tâm quái lạ: "Sao cậu biết thế?"
Quả thật là Hoa Minh đã đến trường, vừa nhắc đến cái tên này, Vương Khả Tâm cũng chợt nhớ ra, nhỏ vội vàng kéo Khang Vạn Lý, hồi hộp nói: "Mấy ngày nay cậu ấy không đi học, hai cậu đã mấy ngày không gặp rồi, nhưng mà cậu bình tĩnh chút đi. Mặc kệ lần trước có xảy ra chuyện gì thì giờ nó đã giảm nhiệt rồi, cậu đừng gây xung đột với cậu ấy nữa. Tớ thấy hôm nay tâm trạng của Hoa Minh hình như rất tốt... Vạn Lý, Vạn Lý? Cậu có nghe thấy không?"
Khang Vạn Lý lấy lại tinh thần, biểu cảm của Vương Khả Tâm rất nôn nóng, trong lòng Khang Vạn Lý băn khoăn, thành khẩn nói: "Đừng lo, tớ biết mà."
Vương Khả Tâm không nghĩ sẽ nhận được câu trả lời như thế, nhỏ sửng sốt một chút. Sau đó lại thấy Khang Vạn Lý bước nhanh về phía lớp học, Vương Khả Tâm vừa phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-do-me-luyen/2848604/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.