Editor: lemonade
======
Lời nói này tuy không thâm sâu nhưng rõ ràng là có một ý vị khác thường: Nếu hắn thật sự ý thế hiếp người thì Khổng Văn Quân căn bản không có một cơ hội nào để rống to như thế này với Hoa Minh cả.
Khổng Văn Quân sao có thể nghe mà không hiểu chứ, sắc mặt ông ta tái mét, giọng nói bén nhọn: "Đến cả thầy giáo mà cậu cũng uy hiếp đấy à?" Ông ta lôi kéo Trương Hữu An: "Trương Hữu An, thầy xem đây là loại học sinh gì hả?"
Trương Hữu An thật sự không cảm thấy rằng lúc này là lỗi do Hoa Minh, nhìn đến dáng vẻ mặt đỏ tía tai hiện giờ của Khổng Văn Quân, còn chỗ nào ra dáng giáo viên nữa hay không. Muốn giáo dục người khác thì cũng phải có phương pháp chính xác. Có thể Hoa Minh không đúng nhưng Khổng Văn Quân thì đúng sao.
Trên mặt Hoa Minh treo vẻ cười cười, không hề có phản ứng gì với những lời mà Khổng Văn Quân nói. Với thái độ này thì trong mắt của Khổng Văn Quân dù cho có nói gì đi chăng nữa thì nhìn đâu cũng thấy kiêu căng.
Khổng Văn Quân nói liên tục: "Có phải cậu thấy bản thân mình rất lợi hại hay không? Nếu không có bối cảnh gia đình của cậu thì cậu cho rằng người khác sẽ sợ cậu sao?"
Lời này chắc hẳn sẽ là uy hiếp với mỗi một phú nhị đại, nhưng dùng lời này với Hoa Minh thì căn bản chẳng đụng một giọt nước bọt đến hắn, Hoa Minh nói: "Nhưng em có, từ khi sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-do-me-luyen/2848602/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.