Editor: Mẹ Bầu
Tiêu Cẩn Chi lái xe về tới bệnh viện quân đoàn, nhẹ nhàng mở cửa phòng bệnh của Tiêu Cửu Cửu ra, chỉ thấy Đông Phương Cảnh Mộ đang ngồi ngủ gật ở trong phòng khách. Vừa nghe thấy tiếng động mở cửa phòng bệnh phát ra, Đông Phương Cảnh Mộ lập tức tỉnh táo luôn mở mắt ra, khi nhìn thấy người đi vào là Tiêu Cẩn Chi, lúc này anh mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
“Đã trở lại rồi sao? Kết quả cuộc nói chuyện như thế nào rồi?”
Tiêu Cẩn Chi cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi, anh đi vào trong phòng bệnh, khép cửa lại nhìn thoáng qua một cái, lên tiếng hỏi, “Cô ấy có khỏe không?”
Đông Phương Cảnh Mộ hơi chau lại lông mày một chút: “Nhìn thì có vẻ tốt đẹp đến mức không thể tốt hơn nữa. Cô ấy ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, rất bình thường, bộ dạng cũng rất bình tĩnh. Đối với trạng thái tâm lý này của con người mà nói, chung quy giống như kiểu trước khi có cơn cuồng phong ập đến vậy, gây một cảm giác, rất không an tâm. Cẩn Chi này, cậu cũng biết cá tính của cô nàng Cửu Cửu này rồi đấy, trong khoảng thời gian này, cậu vẫn nên chú ý chăm sóc tâm tình của cô ấy cho thỏa đáng một chút.”
Tiêu Cẩn Chi khẽ gật đầu, “Tôi hiểu rồi.”
Anh mở cánh cửa đang khép hờ ra, đi đến trước giường, lẳng lặng nhìn gương mặt của Cửu Cửu đang ngủ rất yên tĩnh. Khi anh nhìn thấy cô hàng lông mi dài như cánh chim kia đang nhẹ nhàng thoáng chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-yeu-quy-nhat-cua-boss/1929292/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.