Tội cưỡng gian?
Khóe miệng Úy Nam Thừa co quắp mạnh mấy cái, tay phải không chủ tạo thành quả đấm, nhìn nụ cười hả hê trên mặt cô nhóc thúi, hận không thể một quyền vung tới!
Úy Nam Thừa, mày làm sao đây? Sao lại tức giận cùng một cô nhóc đến vậy? Đáng sao?
Trong đầu đột nhiên nhảy ra vài dấu chấm hỏi khiến Úy Nam Thừa rơi vào trầm tư, ngẩng đầu lên nhìn Thiên Ca Tuệ đang cười đến vui vẻ, chỉ cảm thấy dưới sự soi sáng của ánh mặt trời, nụ cười kia rạng rỡ chói mắt đáng chết.
Không phải như vậy, nhất định là anh nghĩ nhiều, suy nghĩ nhiều mà thôi...
Lắc đầu một cái, lên bờ, lúc đi qua bên cạnh Hứa Nhiêu và Thiên Ca Tuệ, ngay cả ánh mắt cũng không nhìn hai cô, đi thẳng về phòng rồi.
“Ah? Chú cứ đi như vậy? Mình còn tưởng rằng chú sẽ đánh mình.” Thiên Ca Tuệ rất nghi ngờ nhìn bóng lưng Úy Nam Thừa rời đi, tự lẩm bẩm.
Đau đớn thoáng qua trong mắt Hứa Nhiêu, ngay sau đó có thâm ý khác quan sát Thiên Ca Tuệ từ trên xuống dưới một lần, rời đi.
Làm cho trong lòng Thiên Ca Tuệ có gì đó rất là lạ, chú và chị Hứa cũng thế nào đây? Sao từng người đều khiếp sợ vậy?
Không hiểu cắn môi suy nghĩ một chút, cũng làm bộ lắc đầu một cái, ôi! Cần gì lo sợ không đâu! Suy nghĩ nhiều như vậy làm gì? Binh đến tướng chặn chứ sao.
Trở về phòng ngủ thôi, mệt quá ~
--- ------Puck.d.đ.l.q.đ---- -----
Sáng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461294/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.