Ngày Nguyên đán, một nhóm bảy người từ thành phố W bay thẳng đến Hải Nam Tam Á, dọc theo đường đi quay đầu lại quả thực đến chỗ nào cũng 100% chọc cho từng trận thét chói tai và kêu lên, đội hình có thể so với minh tinh.
Thiên Ca Tuệ phát hiện một bí mật, đó chính là anh họ luôn thích trang phục diêm dúa lòe loẹt, lần này lại rất khiêm tốn, đụng phải mấy nữ sinh thét chói tai kia cũng chỉ khẽ mỉm cười, không nhướn mày, nhếch môi, liếc mắt đưa tình, trêu hoa ghẹo nguyệt như ngày thường.
Dấu hiệu này rốt cuộc là tốt hay xấu đây?
Cô định hỏi chú, nhưng lại không muốn hỏi, nhìn ra được anh họ thích chị Hứa, nhưng hình như chị Hứa thích chú? Sao lại phức tạp như vậy!
Nếu mình thành toàn chị Hứa và chú, chẳng phải anh họ sẽ đau lòng.
Ôi... Sao tình yêu phiền toái vậy!
Chân mày xinh đẹp của Thiên Ca Tuệ hơi nhíu, nhìn từng cụm mây trắng phiêu đãng trên trời vẫn phiền não.
Úy Nam Thừa bên cạnh khẽ liếc cô, thầm nghĩ cô nhóc này than thở cái gì? Chẳng lẽ vẫn phiền lòng vì sự kiện “Bánh màn thầu” tối hôm qua?
Thật sự để ý như vậy?
Ánh mắt cũng không tự chủ liếc về phía bộ phận nào đó của Thiên Ca Tuệ, ghé vào bên tai cô nói nhỏ, “Thật ra thì, em có thể ăn gì đó bồi bổ, lớn hơn một chút nữa... Cũng không kém nhiều lắm.”
Cái gì? Cái gì lớn hơn chút nữa cũng không kém nhiều lắm?
Thiên Ca Tuệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-vo-dich-cha-nguoi-bi-fire-roi/2461282/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.