Chương trước
Chương sau
“Được, vậy chúng ta đi Hải Nam đi, có thể nhìn thấy biển, có thể đánh golf, còn có thể lên Ngũ Chỉ Sơn! Chủ yếu nhất là thời tiết rất thoải mái!” Thiên Ca Tuệ không ngừng bận rộn mà đáp lời, chỉ ước càng nhiều người đi càng tốt, ghét đơn độc ở chung với chú.

“Ừ, thời tiết ở nhà quá lạnh khiến cho người ta không chịu nổi, hay đi Hải Nam trú đông là thoải mái nhất.” Hứa Nhiêu nói phụ họa

...

Hai nữ sinh cắm đầu cắm cổ trò chuyện vui vẻ, năm người đàn ông bên cạnh ai cũng có tâm tư riêng, đều trầm mặc không nói.

“Tôi thấy cũng được, mấy ngày trước Trần Đổng còn hẹn tôi ra sân golf trên biển ở vịnh Hải Đường chơi một chút, vừa đúng nhân cơ hội này, chẳng phải một công đôi việc.” Thiên Chỉ Dương nghiêng người dựa trên ghế ngồi, mặt mày phong lưu không ai bằng.

“Không nhìn ra thằng nhóc cậu còn rất có khả năng, mang theo mấy anh đây cùng chơi, chơi mấy trận?” Quế Bá Lăng cợt nhả.

“Vậy thì có vấn đề gì.”

“Tuệ Tuệ, bọn họ đánh golf, hai chúng ta ngắm biển, sau đó buổi tối tìm một biệt thự ven biển ở, rất lãng mạn!” Cốc Châu Dần cười híp mắt nhìn Tuệ Tuệ.

“Ok, quyết định như vậy.” Thiên Ca Tuệ giơ móng vuốt lên, quả nhiên tri kỷ khó gặp!

Úy Nam Thừa hoàn toàn hết hy vọng với hai người rồi, dứt khoát làm như không thấy mắt điếc tai ngơ, tâm không phiền ý không loạn.

“Nào, chúng ta cụng ly vì chuyến du lịch nguyên đán sắp tới!” Tâm tình Hứa Nhiêu rất vui vẻ.

Thiên Ca Tuệ cũng rất vui mừng, nhiều người cùng đi như vậy, chú còn dám bắt nạt cô sao! Hừ!

Lúc tối về, Úy Nam Thừa cười đến mặt mày bí hiểm, “Em rất sợ tôi?”

“Người nào sợ chú? Tại sao tôi phải sợ chú!” Thiên Ca Tuệ ưỡn ngực nhỏ, lần đầu tiên không hề thua chú về mặt khí thế.

“Ưỡn nữa vẫn là bánh bao nhỏ.” Úy Nam Thừa rất khinh thường xem xét bộ ngực của cô.

“Chú!” Thiên Ca Tuệ trề môi, trong lòng bị thương rất nặng, lớn lên thành bánh bao nhỏ không phải là lỗi của cô!

Hình như Úy Nam Thừa rất vui mừng khi nhìn cô tức giận thành dáng vẻ này, khóe môi hơi nhếch lên

“Tránh ra! Thiên Ca Tuệ thô lỗ đẩy một người đàn ông ngăn cản trước mặt mình, mở tủ treo quần áo lấy áo ngủ quay người vào toilet.

Lưu lại một mình Úy Nam Thừa kinh ngạc, cho đến khi trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy “Rào rào rào”, mới xoay người đi thư phòng.

Quả nhiên rất thú vị!

Thiên Ca Tuệ một lòng muốn kéo mẹ đến cùng một chiến tuyến, để cho mẹ bắt đầu ghét Úy Nam Thừa, vì lót đường ly hôn sau này.

Nhưng, chuyện thường không chiều lòng người.

“Mẹ, Úy Nam Thừa anh ấy ghét bỏ con bánh bao nhỏ, nói thích cỡ lớn.” Thiên Ca Tuệ đáng thương cọ cọ trên người mẹ.

Đinh Như nhìn kỹ đánh giá bộ ngực con gái, rồi nhìn của mình, không nhỏ, tại sao con gái không di truyền vóc người đẹp của bà, nhớ năm đó, bà cũng nổi danh là người đẹp thành phố W!

“Bé ngoan, có thể vì con còn chưa trổ mã xong, về sau mẹ mua thêm đu đủ sữa tươi về, bồi bổ.”

O(╯□╰)o

Bồi bổ? Vậy xem như bồi bổ lên?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.