"Phu nhân, Mục tổng..."
Cô ấy cố nghĩ ra một lý do, Cố Bảo Bảo liền cắt ngang: "Chủ nhiệm, cô không cần nói nữa. Tôi đã sinh ba đứa con, cũng đã là hoa tàn ít bướm... Anh ấy muốn làm gì cũng không cần sợ tôi..."
Đây là lời từ đâu vậy!
Nếu Mục tổng ngoại tình thì trên đời này sẽ chẳng còn người chồng tốt nữa rồi!
"Phu nhân, cô đừng suy nghĩ lung tung, Mục tổng không phải người như vậy."
"Vậy trong thời gian qua vì sao anh ấy luôn thần thần bí bí như vậy?"
"Anh ấy..."
"Rốt cuộc anh ấy làm sao?"
Thư ký chủ nhiệm nhíu chặt mày, giống như có nỗi niềm khó nói.
Cô liền hiểu, chắc chắn anh ấy đã dặn chủ nhiệm, không được nói chuyện này cho cô biết!
"Chủ nhiệm, cô có hiểu được... tâm tình lúc này của tôi không?" Cô nghẹn ngào, "Tôi biết, chuyện anh ấy giấu tôi nhất định rất nguy hiểm, chuyện Cổ Tín Dương lần trước cũng như thế!"
Thư ký chủ nhiệm cũng rất khổ sở: "Phu nhân, Mục tổng làm như vậy là vì anh ấy vô cùng yêu cô."
Cố Bảo Bảo lắc đầu: "Nhưng tôi không muốn! Tôi không muốn biết anh ấy gặp nguy hiểm mà lại không thể giúp anh ấy! Tôi không muốn chỉ tiếp nhận tình yêu của anh ấy, tôi muốn cùng anh ấy chia ngọt xẻ bùi."
Thư ký chủ nhiệm xúc động cười: "Phu nhân, cô đừng lo. Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay Mục tổng, sẽ không có nguy hiểm gì cả."
"Cô gạt tôi! Nếu mọi chuyện đều nắm trong bàn tay, vì sao ban nãy tôi thấy vẻ mặt anh ấy vội vã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-tu-tren-troi-roi-xuong-me-lo-mo-ba-lanh-lung/1840203/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.