Tuế Tuế nhìn bọn họ là lạ. Thân Văn Hạo kia không phải nói thích chị Bảo Bảo sao? Giờ lại ở cùng người phụ nữ xấu xa Trịnh Tâm Du này thì có gì tốt? Nhưng chuyện chẳng liên quan đến mình nên cô ấy liền bỏ ra ngoài. Đến cổng lại thấy Cố Bảo Bảo đang đến bệnh viện. Cô ấy cười kéo tay Cố Bảo Bảo: "Chị Bảo Bảo, ban nãy chị không đến xem, cái đuôi hồ ly lộ ra rồi đó!"
Trông thấy nụ cười tinh nghịch của cô ấy, Cố Bảo Bảo cũng cười: "Em nói gì thế? Đuôi hồ ly nào?"
Tuế Tuế hầm hừ. "Không chỉ cái đuôi bị lộ ra mà cô ta còn làm ba mình tức đến mức ngất xỉu!" Cô ấy liền kể lại tỉ mỉ sự việc xảy ra cho Cố Bảo Bảo.
Thực sự có chuyện như vậy?
Cố Bảo Bảo kinh ngạc. Thật không ngờ Trịnh Tâm Du lại làm thế! Hai người vừa đi vừa nói một lúc đã đến hành lang đi thông tới phòng cấp cứu.
Cố Bảo Bảo nhìn thấy người đứng bên cạnh Trịnh Tâm Du cũng sững sờ: "Văn Hạo?"
Sao anh ấy lại ở đây?
Thân Văn Hạo mỉm cười nhìn cô nhưng không đi đến bắt chuyện như mọi khi. Trước kia dù anh gặp cô ở đâu cũng sẽ đi đến tùy tiện nói gì đó cùng cô. Có lẽ hôm nay chắc anh ấy thấy Tư Viễn cũng ở đây nên không làm vậy.
Cố Bảo Bảo cũng mỉm cười lại với anh, ngồi xuống bên cạnh Mục Tư Viễn, nhỏ giọng nói: "Sơ Hàn hẳn đã về nhà, lát nữa anh đi thăm em ấy đi."
Mục Tư Viễn gật đầu không nói, lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-tu-tren-troi-roi-xuong-me-lo-mo-ba-lanh-lung/1840162/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.