Cô đương nhiên biết người phụ nữ kia là Trịnh Tâm Du, "bạn gái" cũ của Mục Tư Viễn. Cô chỉ không ngờ Trịnh Tâm Du đã có ý nghĩ "đại nghĩa diệt thân" mà sao lại để Mục Sơ Hàn đi báo cảnh sát? Liên tưởng đến việc tối mai chính là tiệc đính hôn của Mục Tư Viễn và Cố Bảo Bảo, cô tự hỏi, trong lòng đã có chủ kiến. Vì vậy cô không chút do dự xé "roẹt" túi hồ sơ ra thành mảnh nhỏ.
"Này!"
Mục Sơ Hàn kêu to. "Cô làm gì thế?"
Cô cầm đống giấy vụn ném xuống sông. "Tôi đã làm gì, cô không thấy à?"
"Cô...!"
Mục Sơ Hàn chưa từng bị người ta đùa bỡn như thế, nhất thời thẹn quá hoá giận, xông đến liều mạng với cô!
"Cô muốn giết tôi?"
Tuế Tuế không chút sợ hãi, nhún nhún vai: "Cô giết tôi cũng chẳng làm gì được, xem đi..."
Cô chỉ vào hướng nướng sông chảy đi: "Đống giấy đó không chỉ nát vụn mà còn bay mất nữa!" Cô đi từng bước đến trước mặt Mục Sơ Hàn. "Nhưng tôi có một cách để cô về báo cáo kết quả!"
Mục Sơ Hàn đang nổi nóng thì làm sao nghe cô nói?
Cô ta đẩy Tuế Tuế: "Con nhóc kia, cô dám xé đồ của tôi."
Tuế Tuế lập tức lùi lại, tránh khỏi thế đánh hung dữ của cô ta.
Hiển nhiên, cô lập tức ý thức mình đã đánh giá thấp cơn thịnh nộ của Mục Sơ Hàn, chỉ lơ là chút xíu, tóc cô đã bị cô ta giựt rồi sau đó kéo đến mép cầu.
"Nhóc con, xem tôi có ném cô xuống sông không."
Tuế Tuế có chút sợ hãi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-tu-tren-troi-roi-xuong-me-lo-mo-ba-lanh-lung/1840155/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.