“Không phải con nói cục cưng đi Australia tham gia cái cuộc thi lung tung kiasao? Như vậy đứa bé mà ta nhìn thấy ở trong phòng ăn kia rốt cuộc là ai! Tên nhóc thúi, lá gan thật sự lớn đó, ngay cả cha ruột cũng dám gạt!?”
“Con… Con nào có…” Trác Văn Dương khóc không ra nước mắt, lúc này thật sự là giống với hình dung của cục cưng, anh muốn khóc.
“Vẫn còn ở đây mà miệng lưỡi ngọt ngào với cha! Con chờ đó cho cha, ngay bây giờ cha sẽ đến công ty tìm con, chà cái lớp da đã nhiều năm qua chakhông đánh của con thật tốt, con dám chạy thử xem, cho dù có đào bathước đất ở toàn bộ thành phố A lên, cha cũng phải bắt con ra, giết chết con! Con chờ đó cho cha, bây giờ cha đi qua, không được phép chạy!”
Trác Nhất Phong tức giận cúp điện thoại, khuôn mặt Trác Văn Dương cười khổđối diện với điện thoại, anh cũng đã ngoài hai mươi, vậy mà Trác NhấtPhong vẫn còn muốn đánh anh?
Làm ơn, chuyện này hoàn toàn không có liên quan tới anh được không!?
Rốt cuộc Trác Văn Dương không ngồi yên được nữa mà đứng lên, chỉ hy vọngđứa nhóc cục cưng kia thật sự làm giống như mình nói, mau chóng xuấthiện, đừng chơi cái trò chơi tìm cha gì, bằng không xui xẻo chính là anh đó!
Bên này Trác Văn Dương đi qua đi lại ở trong phòng làm việc, cục cưng ủ rũ cúp điện thoại.
Rõ ràng đã nói với Vinh Ninh là còn chơi chưa đủ, vậy mà hiện tại lại phải về nhà, chỉ nghĩ tới đã làm cho bé khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-sieu-ngang-nguoc-cha-con-muon-tra-hang/1510603/chuong-27-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.