Chương trước
Chương sau
Chẳng lẽ đây gọi làsan bằng một lớp thì lớp khác lại đầy lên sao? ( Nôm na là vấn đề nàychưa được giải quyết thì vấn đề khác đã xảy ra)
” Chết tiệt!!''Cục Cưng đứng thẳng thân thể tiếp tục chạy, bốn người kia như thế nàođều đang tìm bé? Bé cũng không phải là đứa nhỏ hư!
Mới vừa chạyvài bước, quay đầu lại xem xét khoảng cách so với bốn người kia có xalắm không, cánh tay bỗng nhiên bị người khác kéo, trực tiếp đem bé túmvào ngõ hẻm.
''Vâng...''
''Xuỵt....''Dập Dập lấy tay chặn miệng của bé, làm hại lời của bé chuẩn bị nói ra lại phải nuốt xuống.
'' ưm ưm ưm....'' Miệng bị chặn khiến Cục Cưng nói chuyện không rõràng, tại sao cậu ta lại ở chỗ này? Quan trọng nhất, bịt miệng của bérốt cuộc là vì cái gì? Chẳng lẽ cũng giống Trác Nhất Phong, là tới bắtbé?
Dập Dập nói với giọng chỉ thị:'' Nếu không muốn bị người khác phát hiện, im lặng rồi đi theo anh!''
”A?'' Cục Cưng nghiêng đầu hỏi, tại sao vậy? Dập Dập lại bướng bỉnh không cho bé cơ hội nói chuyện.
Vừa mới còn nhìn thấy Cục Cưng mặc trang phục con trai lẻn đến nơi này, một lát sau như thế nào đã không thấy tăm hơi? Trác Nhất Phong cùng quảngia Ba Nã Ba thở hổn hển.
” Quả nhiên chúng ta đã già rồi, Ba Nã Ba, già đến mức không thể bắt được một đứa nhóc.''
” Không, lão gia, ngài ở trong lòng Ba Nã Ba vĩnh viễn vĩ đại, chúng ta không thể bỏ cuộc, nhất định phải tìm được tiểu thư.''
”Ừ!'' Trác Nhất Phong gật gật đầu, bỗng nhiên nghĩ đến tên đầu sỏ gây nênchuyện này, ''Cái tên Trác Nhất Dương kia, cũng dám gạt ta, rốt cuộc cóxem ta là cha hay không? Quên đi, đợi khi tìm được Cục Cưng, ta sẽ tínhsổ với đứa con ngu ngốc kia sau!''
'' Lão gia, mau đuổi theo đi, nếu không thì sẽ mất dấu tiểu thư.''
”Được!'
Hai người vẫn chạy trốn như điên từ trước, Ngôn Thần cùng Cảnh Thất đứng ởngõ hẻm thở phì phò ''Trời ạ, hai bọn họ như thế nào, mà có thể chạy như vậy.''
''Tuyệt không giống người lớn tuổi''
” Quên đi quên đi, chúng ta vẫn muốn đuổi theo, hai người kia khẳng định có vấn đề! “
” Đúng vậy, anh hai!'' Cảnh Thất gật đầu, lại cùng Ngôn Thần tiếp tục chạy băng băng..
Cho đến khi bốn người kia tất cả đều biến mất không thấy đâu, hai ngườitrốn trong giỏ trúc, cuối cùng cũng từ bên trong chui ra.
'' May mắn ở nơi này có đồ bỏ đi, mới không bị bọn họ phát hiện.''
Cục Cưng không vui, nghe Dập Dập nói, nhìn nhìn quần áo mình, toàn mùi hôi thối.
''Ông trời ơi, bẩn chết người đi được!''
”Vậy em còn có thể tìm được biện pháp khác có thể tránh bọn họ sao?''DậpDập dựa vào vách tường, hai tay khoanh trước ngực nhìn bé.
“Không tìm được'' Cục Cưng thành thực gật đầu, cho dù khẩu khí không dễ nghe.
” Được rồi, sống an nhàn sung sướng như Đại tiểu thư, một chút rác liền không chịu nổi.''
”Anh...'' Cục Cưng thật không biết rốt cuộc là vì cái gì, Dập Dập đối với bé luôn không có ý tốt, mỗi lần đều là như vậy, cùng bé ầm ĩ đến long trời lỡđất mới bằng lòng bỏ qua.
Người nào sinh ra lại thích rác chứ, bé cũng không phải sinh ra từ đống rác, nuôi sống lớn như vậy.
” Được rồi, đi thôi.''Dập Dập không kiên nhẫn đáp, rồi đi về phía trướcCục Cưng kìm nén bực bội đi theo phía sau,''Tôi thực không hiểu anh, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?''
Đi vào đường lớn, Dập Dập hướng tớixe taxi vẫy tay, hai người một trước một sau lên xe, chiếc xe chạy trênđường lớn, tài xế xe taxi vừa lái xe vừa hỏi: “Hai cháu nhỏ muốn đi nơinào?''
'' Công ty y dược Trác Thức!''
''Nhà trọ Long Khê!''
Hai đứa nhỏ đồng thời mở miệng, địa điểm nói ra cũng không giống nhau.
”Hả? Cháu nhỏ, rốt cuộc các cháu muốn đi đâu?''
”Nhà nghỉ Long Khê''
''Công ty y dược Trác Thức''
Địa điểm hai người lại không giống nhau? Cục Cưng trừng mắt nhìn cậu ''Tôimuốn đi tìm cậu út, anh muốn làm gì? Đi nhà nghỉ Long Khê làm cái gì?''
Cục Cưng căm giận nhìn, hiển nhiên Dập Dập không có phản ứng, thậm chí ngay cả liếc nhìn bé một cái đều không, phân phó tài xé xe taxi đến địa điểm hắn nói:''Nhà nghỉ Long Khê. Cám ơn''
''Được'' Tài xế taxi mỉm cười gật đầu.
”Anh.... '' Cục Cưng không thể tưởng tượng nổi nhìn cậu, này Dập Dập..... Như thế nào so với bé còn muốn bá đạo hơn? Thật sự là bề ngoài làmcho người ta nhìn không ra! Đã không phải lần đầu tiên ở trước mặt cậukinh ngạc, đứa nhỏ này thật sự là muốn có bao nhiêu đáng ghét liền cóbấy nhiêu a!
''Chú tài xế phiền dừng xe ở đầu đường phía trước.'' Bé mà bị Dập Dập dẫn đi, nhất định sẽ bị cậu tra tấn đến điên mất! Nếunói khác nhau, như vậy cũng không cần lãng phí thời gian trên người cậu.
”Xuống xe?” Tài xế hỏi, Cục Cưng kiên định nói:'' Đúng vậy, xuống xe.''
”Được, em cứ xuống đi, dù sao em cũng không có tiền.'' Đừng nghĩ dùng chiêu này khích tướng cậu, Cục Cưng còn rất non nớt.
''Tôi..... '' Hôm nay là bị Ngôn Thần kéo đi, hoàn toàn không mang tiền,Dập Dập khẳng định là nghĩ đến việc này mới có thể bình tĩnh như vậy,không đếm xỉa lời của bé, Cục Cưng khôi phục vẻ mặt bình tĩnh nói:''Không sao, dù sao đến lúc đó tôi có thể bảo cậu trả tiền xe!''
” Vậy à'' Dập Dập mỉm cười như trước: ''Không sao cả, dù sao ông ngoạicủa em hẳn là đợi lát nữa sẽ đến tìm cậu của em đi? Đến lúc đó cũng vừavặn nhìn thấy em mặc đồ con trai, cũng có thể phát hiện, mấy ngày nay em biến mất không thấy dấu vết, cũng đã sớm cùng Trác Nhất Phong cùng nhau tính tế.'' Dập Dập thản nhiên giơ tay lên: ''Tốt tốt, lại có thể chứngkiến điều thú vị gì đó, thật sự là lâu năm khó gặp!''
Đáng giận..... Cục Cưng không khỏi nghiến răng, Dập Dập này rõ ràng chính là đãtính kế tốt, bé căn bản là không có cách nào khi dễ cậu.
''Xem ra không cần dừng xe rồi?'' Dập Dập nhìn Cục Cưng thất bại nhíu mày, nhìnđối phương không có phản ứng gì, hừ hừ nở nụ cười nói: ''Chú tài xế,phiền chú, trực tiếp hướng đến nhà Nghỉ Long khê, không cần ở đầu đườngdừng xe.''
'' Ừ.......'' Tài xế lái xe ngốc nghếch gật gậtđầu,liếc mắt nhìn vào kính chiếu hậu xem phản ứng của hai đứa nhỏ, rõràng vẫn là trẻ con, như thế nào thái độ làm người xử sự liền giốngngười lớn như vậy.
Cục Cưng kìm nén bực bội, ngoài miệng cũng không nói gì nửa câu, trong lòng lại đem Dập Dập mắng mấy trăm vạn lần.
Này Dập Dập..... Thế giới không có so với cậu càng làm cho người cảm thấy được tồn tại sự đáng ghét!
Dập Dập dựa lưng vào thành ghế, cười lạnh đối với Cục CƯng, đừng tưởng rằng không mở miệng, cậu sẽ không biết bé ở trong lòng mắng cậu.
Quên đi, đối đãi với Cục Cưng cậu vẫn là lần đầu tiên không sợ lãng phí miệng lưỡi cùng bé giải thích.
''Nhà nghỉ Long Khê có một gian của ba anh, nơi đó hiện tại trở thành phòngvẽ tranh của anh, bên trong cái gì cũng đều có, em có thể ở nơi đó tắmrửa, sau đó anh đi vào cửa hàng thời trang trẻ em, mang cho em một bộváy nữ sinh, sửa lại cách ăn mặc lúc sau tìm chú của em rồi, thuận tiệnem cũng có thể dùng điện thoại cùng chú liên lạc, làm cho chú trước tiên chuẩn bị sẵn sàng...... Thật là......'' Dập Dập bỗng nhiên cảmthấy được không kiên nhẫn “Anh vì cái gì phải làm nhiều chuyện nhàm chán như vậy?''
Cục Cưng nãy giờ vẫn đang tức giận khẽ ngẩng đầu nhìn cậu, vốn dĩ........Dập Dập cái này không phải cố ý bắt nạt cô, màlà vì trợ giúp chính mình cùng cậu.....
Này coi như Dập Dập là lần đầu tiên chân thật, chính là....... Ai biết cậu sẽ nghĩ như vậy chứ?
Đúng không? Cho nên giọng nói của bé có điểm khó nghe, trong lòng mắng cậu vài câu, cũng là phải!
Vào xem chạy trốn, hoàn toàn quên mất hình dạng của mình hiện tại, TrácNhất Dương nói bé đi Australia, nếu không có hành lý nhỏ cùng khuôn mặtsạch được cải trang, nhất định sẽ bị chặn ở cửa công ty Trác Nhất Phongrồi bị bọn họ phát hiện, đến lúc đó, cậu giúp đỡ bé nhất định sẽ bị ôngngoại mắng chết!
Bé cũng không nghĩ muốn bởi vì mình mà làm cho cậu bị hại như thế.
”Đáng giận!'' Dập Dập vỗ đệm xe, trên mặt mang vẻ nôn nóng, cậu không hiểuchính mình tại sao phải làm chuyện vô nghĩa, chính là vẫn nhịn khôngđược.
” Anh làm sao vậy?'' Cục Cưng hiện tại giọng nói rõ ràng so với vừa rồi tốt hơn nhiều,bé không cần thiết phải yêu cầu hỗ trợ chính mình Dập Dập hiện tại mắt tương đối lạnh.
”A'' Dập Dập suy đoánquá mức....'' Không có gì, vốn tưởng rằng có thể phát hiện vật gì tốt,lại không nghĩ rằng bị ông ngoại anh gì gì đó phá rối, hiện tại VinhNinh đang gặp mặt An Bảo Bối? Cho nên mới cảm thấy thực phiền!''
Cục Cưng lạnh mặt xuống, học Dập Dập quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, cậu lười nhìn bé, bé đối với cậu cũng không bắt buộc!
Người này, cậu còn tưởng rằng cậu rất tốt, lại không nghĩ rằng đó lại là ýnghĩ trong lòng, quên đi, nếu Dập Dập là người tốt, như vậy lớn lên béliền dám gả cho hắn!
Việc này đương nhiên tuyệt đối không có khảnăng xảy ra, bởi Dập Dập trong lòng có vấn đề, thích nhất chính là lấyviệc trêu cợt người khác làm vui!
Hai người đưa lưng về nhau nhìn từng người ngoài cửa sổ, không khí trong xe bỗng nhiên trở nên có chútkỳ quái,chú lái xe taxi bất đắc dĩ lắc lắc đầu, hai đứa nhỏ hiện tại,không chỉ khó trị, cái gì cũng đều hiểu biết, tuổi nhỏ đi học người lớn nói yêu đương, còn nhàn rỗi không có việc gì, học người lớn cãi nhau.
Chậc chậc, không biết rốt cuộc có phải hay không ăn nhiều hamburger khôngtốt cho sức khỏe, cho nên mới biến thành như bây giờ? Xem ra hắn hẳn lànên giảm thói quen ăn vặt của con mình đi, đừng đến lúc đó đã sớm đivào cầu thang lâu năm, liền giống hai đứa nhỏ ngồi ở ghế sau, đến lúc đó cũng liền khó trị.
Đến trạm, Dập Dập mang theo Cục Cưng của mình vào nhà trọ, Cục Cưng mới vừa đi vào đã bị cách bài trí bên trong củanhà trọ hù đến, phong cách không đồng dạng như vậy, nền văn hoá thời kìphục hưng, một bên là phong cách Phật trừu tượng, một mặt lại là phongcách màu nước Trung Quốc cổ điển, mặt khác vách tường không hiểu sao lại sơn màu rau cải, phong cách lung tung, bé cũng không biết cái kia rốtcuộc gọi là gì.
”Em đi tắm rửa đi!'' Dập Dập cắt ngang việc quansát và thưởng thức căn phòng của Cục Cưng, “Phòng tắm ở bên kia, bêncạnh giá phòng bên trong tủ quần áo ở tầng thứ hai trong ngăn kéo chứađồ dùng tắm rửa mới, hiện tại anh phải xuống lầu mua quần áo, em ở trong này tắm rửa xong nhanh đi, còn có đồ đạc của anh không nên tùy tiệnđộng vào, bằng không anh sẽ không để yên cho em!''
''Đồ đạc củaanh ai mà chạm vào? Tôi cũng không biết có thể hay không có vi khuẩn, sợ bị lây nhiễm! Hừ!'' Cục Cưng nghiêng đâu đi chỗ khác..... Ai quảncậu rốt cuộc có phải hay không bọn đầu trâu mặt ngựa, người này quả thực chính là ghê tởm.
”Tốt nhất không động.'' Dập Dập thở dài mộthơi, hy vọng chính mình có thể bình tĩnh một chút, thật là, một chútcũng không hiểu chính mình vì cái gì bỗng nhiên trong lúc đó liền tứcgiận.
“Anh đi, em mau nhanh tắm rửa xong đi, không có thời gian với em lèo nhèo.''
Cục Cưng giật giật khoé miệng, như muốn nói gì đó, nhưng không có âm phát ra, khiến khuôn mặt trở nên vặn vẹo có chút kỳ quái.
Dập Dập đỡ trán, cũng không biết rốt cuộc hẳn là phải cười hay cần phảikhóc “Anh đi xuống'' Xem ra phải chạy nhanh, không thể lãng phí thờigian tại đây.'
”Không được nhìn lén!'' Cục Cưng hướng tới Dập Dập chỉ tới căn phòng đi đến, Dập Dập buồn cười nói “Em cho là trên ngườicủa em có cái gì có thể nhìn, sân bay!''
”Đó là bởi vì Cục Cưng tôi còn chưa có trổ mã.''
'' Ai quản em? Ít tự mình đa tình đi, nhanh tắm rửa!''
Không hiếu vì sao cô gái này, thật đúng là đem chính mình trở thành thần tình yêu Venus rồi!
Dập Dập đi ra cửa nhà trọ, cửa bị cậu đập phát ra tiếng kêu lớn, Cục Cưng thân hình run lên, người này thật sự là........
”A! Trên thế giới như thế nào có giống người cặn bã đến như vậy!'' Cục Cưng ôm đầu, tóc bé bị nắm rối tung, Dập Dập kia ngàn vạn lần đừng có mộtngày nằm trong tay bé, nếu không, bé tuyệt đối sẽ không cho cậu đẹp mặt! Cái tên ngu ngốc kia, tên khốn khiếp, cái tên hói đầu!
” Anh cho là chỉ anh có thể đập cửa sao? Tôi cũng có thể!'' Giong như là tứcgiận, Cục Cưng cầm đồ dùng tắm rửa mới, loảng xoảng một chút ra ném racửa, đáng tiếc trong phòng trừ bỏ mình ra, lại không người thưởng thức.
Tắm rửa xong, lần nữa mở cửa, Dập Dập vừa lúc trở về,hai người nhìn nhau,quần áo cầm trong tay Dập Dập trực tiếp ném xuống người bé, giọng nóilạnh như băng:'' Nhanh đi thay!''
Cục Cưng cắn răng căm tức cậuvài lần, cái gì sao....Thái độ đối với bé là gì vậy? Thật là, đừngtưởng rằng giúp bé một chút, thật đúng là đem địa vị chính mình nâng lên giống ân nhân cứu mạng, có gì đặc biệt hơn người, nhe răng một trận,Dập Dập căn bản không có phản ứng gì, ngược lại giống như xem khỉ làmtrò nhìn bé, hoàn toàn lãng phí nét mặt của bé, Cục Cưng cảm thấy đượcchính mình như là vở hài kịch, thu hồi cảm xúc, thói quen gãi gãi đầulại trở về trong phòng thay đổi quần áo.
Dập Dập nhìn bóng dángcủa bé, bỗng nhiên nở nụ cười, chính là kỳ quái chính là vì cái gì màcười không biết, chẳng lẽ là đang cười bé ngu ngốc?'
”Quả nhiên là ngu ngốc, mặt trắng nhìn ra thông minh.''
Dập Dập ngồi xuống ghế sô pha, nhàm chán xem báo chí, Cục Cưng trong phòng đi ra, thay xong Dập Dập cho bé chọn quần áo.
Ở trong phòng thô sơ nhìn một chút, Dập Dập người này không có ưu điểmgì, sắc thái cùng quần áo nắm chắc vô cùng hoàn hảo, đều là sở trườngđặc biệt.
‘’Em không gọi điện thoại cho cậu?'' Dập Dập hơi hơingẩng đầu nhìn bé một cái, Cục Cưng lúc này mới bừng tỉnh bỗng nhiên hámiệng, ánh sáng khiến không khí trở nên lấp lánh, hoàn toàn quên mấtchuyện này.
Cậu ta biết..... Dập Dập xem tờ báo, cười lạnh nói ''Anh biết lâu rồi.''
''Cắt'' Cục Cưng buồn bực cầm lấy điện thoại trong căn hộ, thật sự là lười cùng Dập Dập gào thét, dù sao lúc sau đợi cho bé trở về cùng An Bảo Bối,liền cũng không phải nhìn khuôn mặt Dập Dập kia, giảm bớt bực dọc.
Gọi số điện thoại của Trác Nhất Dương, đối diện truyền đến âm thanh rõ ràng mệt mỏi của Trác Nhất Dương “A lô? Là ai?''
” Cậu là cháu.''
''Ơ!'' Trác Nhất Dương chỉnh cao giọng nói:'' Làm sao vậy? Tiểu công chúa nhàta, rốt cục biết ra ngoài sao bây giờ mới thông báo với cậu?''
”Ngô..... Ân.'' thanh âm Cục cưng có chút buồn bã, cầm khăn lau tóc ướt sũng.
”Làm sao vậy? Bộ dáng ỉu xìu?''
''Cậu, cậu tốt nhất chuẩn bị tâm lý.''
''Hả?'' Trác Nhất Dương có chút không rõ ràng lắm'' Làm cái gì chuẩn bị tâm lý?''
”Cái kia, cháu nói lúc đi ra, cậu cũng đừng khóc a.''
''Ha, cậu thật là tốt với Cục Cưng a, cậu làm sao ở đây thành người biếtkhóc? Được rồi được rồi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đúng rồi còn cócháu chừng nào thì trở về? Nếu cháu không trở về, cậu có thể sẽ bị ôngngoại giết chết.''
”Vâng....'' Cục Cưng có chút khó xử ''Nóicho cậu một tin tức tốt, hôm nay cháu nhìn thấy ông ngoại, không chỉ cónhìn thấy ông ngoại, còn nhìn đến An Bảo Bối cùng đàn ông xem mắt, kỳthật mấu chốt vẫn là..... Hắc hắc...... '' Cục Cưng cười gian vài tiếng nói'' Cục Cưng tuy rằng ngụy trang tốt, nhưng là vẫn bị ông ngoại cùng An Bảo Bối thấy được,''
“.......'' Bên đầu điện thoạikia Trác Nhất Dương, hết sức hiển nhiên không có tiêu hóa lời nói củaCục Cưng, một trận cười ha ha nói:'' Vật nhỏ, liền thích cùng cậu nóigiỡn, cháu thông minh như vậy như thế nào có thể bị ông ngoại cùng mẹnhìn thấy?''
”Haiz.....'' Cục Cưng thở dài, người này như thế nào sẽ không tin tưởng bé? Bé cũng không phải là cái loại này tùy tiện haynói giỡn.
Điện thoại nội tuyến văn phòng Trác Nhất Dương — — —
Đối diện truyền đến thanh âm của thứ ký chuyên nghiệp ''Trác tổng, lão gia gọi điện thoại tới, mời ngài nhận.''
”Được..... Nối máy đi.''
”Vâng''
'' Ba ba như thế nào hiện tại lại gọi điên cho con? Nhưng ba cho tới bâygiờ lúc ta làm việc cũng không bao giờ gọi điện cho mình.''Trác NhấtDương còn đang suy nghĩ không ra, Cục Cưng thở dài, ngược lại trở nênlớn hơn nữa ''Cậu, ông ngoại gọi điện thoại đến khẳng định là hỏi cậuchuyện của cháu, cháu....Cháu hôm nay trở về, chờ một chút liền tớicông ty, cậu trước kéo dài một hồi, đại khái..... '' Cục Cưng nhìnnhìn lên đồng hồ treo tường'' Đại khái 45 phút, cháu đi ra, tốt lắm,cháu trước tiên cúp điện thoại, chờ một chút gặp lại.''
'' Cục Cưng...... Cục Cưng?''Trác Nhất Dương nhìn nhìn di động, điện thoại đã bị Cục Cưng cúp.
Trác Nhất Dương đối với điện thoại bất đắc dĩ, Trác Nhất Phong nội tuyến đãchuyển được, vừa mới bỏ di động chính mình, bên trong văn phòng đã bịmột trận tiếng kêu rít gào của Trác Nhất Phong ''Trác Nhất Dương! Connói rõ ràng cho cha!''
Trác Nhất Dương thở dài một hơi, đành phải đem điện thoại cầm lấy, quả nhiên giống như Cục Cưng nói, thật sự hắnphải chuẩn bị tốt tâm lý, Trác Nhất Dương đã tức giận sắp muốn giếtngười “Cái kia..... Ba, con không hiểu ba nói cái kia là có ý gì,''
” Con không phải nói Cục Cưng đi Australia tham gia trận đấu phức tạp kia sao? Như vậy lão tử ở nhà hàng nhìn thấy đứa nhỏ kia rốt cuộc là ai?Tiểu tử thối, thật sự là lá gan lớn, ngay cả cha ruột con cũng dám lừagạt?''
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.