Mặc Phi Tước vỗ về thân thể của cô nhè nhẹ, một tay nhanhchóng rời khỏi người cô, anh không có kéo y phục của cô ra, nhưng lại đưa tay lẻnvào trong quần áo của cô, nắm lấy eo cô, anh hiểu chỗ nào của cô mẫn cảm nhất,mỗi chỗ ngón tay nhẹ nhàng chạm tới đều khiến cho Mặc Noãn run rẩy! Đúng vậy!Anh cũng không phải muốn ăn cô, mà là trêu chọc cô chơi! Cầm thú quả nhiên nhiềutrò biến thái! Mặc Phi Tước mổ mổ cái miệng nhỏ nhắn của cô, hài lòng mà buôngcô ra, thậm chí còn rất săn sóc mà đắp chăn cho cô, sợ cô bị lạnh, còn nheo mắtlại, cười đến ngây thơ hồn nhiên, “Ngượng quá, tình cảm nhất thời không kiềm chếđược!” Mặc Noãn phục hồi lại tinh thần, theo bản năng chính là đẩy anh ra, cáchxa tên cầm thú này! Không nghĩ tới cú đẩy này gây ra chuyện! Không ngờ tới cô lạiđột nhiên trở mặt, không hề phòng bị, Mặc Phi Tước bị cô đẩy mạnh, phịch một tiếngphát ngã trên đất, nửa ngày không có bò dậy nổi, cũng không có phản ứng gì.
“Này, Mặc Phi Tước đừng đùa nữa, tôi biết rõ anh không sao!”Muốn giả chết để gạt cô, cô mới không có dễ bị lừa như vậy, mặt nhăn mày nhíu,Mặc Noãn không nhịn được kêu anh một tiếng, nhưng anh vẫn như cũ không có phản ứng!“Anh cảm thấy ngủ trên đất thoải mái, thì anh cứ ở trên đất mà ngủ tiếp đi, tôimặc kệ anh!” Còn chơi? Không nhịn được liếc anh một cái, ngây thơ! Cô kéo caochăn nằm xuống, nghiêng người sang trợn tròn mắt chờ anh bò dậy, nhưng chờ mộthồi lâu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222469/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.