Không gian quá hẹp không đủ chỗ cho cô né tránh, nụ hôn củaCố Triển Dật ngang ngược, ép buộc mang tính chiếm hữu rơi xuống môi cô, MặcNoãn tránh trái tránh phải, làm thế nào cũng không thoát, cô rất muốn rất muốncắn anh, nhưng cuối cùng cũng không xuống tay được, chỉ vì cô mang ơn Cố TriểnDật, anh từng đã cứu mạng cô! Cô phát ra tiếng “ưm ưm” kháng nghị, Cố Triển Dậtkhông những không muốn thả cô, ngược lại càng ôm sát người cô hơn, anh mạnh mẽcưỡng đoạt làm Mặc Noãn sợ tới mức phát lạnh? Thật muốn khóc, cảm thấy anh nhưvậy rất xa lạ, Cố Triển Dật mà cô biết trước giờ vẫn là một người khiêm tốn, đốivới cô luôn che chở, bảo vệ quá mức, chưa bao giờ cưỡng ép cô làm chuyện côkhông muốn, hôm nay sao lại trở nên cầm thú như vậy, anh bị cái gì kích thíchsao.
Ngay lúc tinh thần Mặc Noãn đang hoảng hốt, anh đột nhiên ômcô xoay người, sau khi chuyển mấy vòng ngã xuống trên ghế sa lon, cô còn chưa kịpthở dốc, môi của anh lại một lần nữa đè lên, bàn tay bắt đầu nắm kéo lung tungquần áo của cô.
“Không” Mặc Noãn trong lòng kinh hoảng, theo bản năng phòngvệ, hung hăng cắn nát bờ môi của anh, anh đau đến nhíu chặt chân mày, đôi mắtâm lãnh tỏa sáng, nhưng vẫn cố chấp là không chịu buông miệng cô ra, hai tay đẩycao y phục của cô, lộ ra hơn nửa áo lót, lúc anh đang muốn cởi áo lót của cô… Cửalớn bị đẩy ra, nhìn mọi việc xảy ra trước mắt, hai quả đấm của Mặc Phi Tước nắmchặt tưởng như có thể bung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222466/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.