Tước Noãn yêu: tôi nghe nói anh luôn một mình 11: hạ sốt“Noãn!” Hai người im lặng một hồi lâu, Mặc Phi Tước nhẫn nại không được nữa, màkêu lên một tiếng, Mặc Noãn không để ý tới anh.
“Noãn!” Anh chậm rãi đến gần cô, nâng đầu của cô lên thì mớiphát hiện, hai gò má của cô đỏ bừng, tóc ở trán đã bị mồ hôi lạnh làm cho ướt đẫm,anh giận đến sắc mặt thay đổi, muốn rống cô nhưng lại không đành lòng, cuốicùng nhịn xuống, cắn răng nghiến lợi nói: “Noãn, rốt cuộc em đang quật cườngcái gì?” Cũng đã đáp ứng sanh con cho anh rồi, cô còn đối với anh xa lạ như vậy!Anh bối rối mà cởi y phuc ra cho cô, thấy cô hí nửa mắt dáng vẻ uể oải, anh tiếpcận nghiêng đầu qua, ở môi cô cắn một cái, Mặc Noãn bị đau nên buồn bực hô mộttiếng, đau nhói làm cho cô mở mắt ra, nhìn gương mặt tuấn tú gần trong gang tấccô hỏi: “Mặc Phi Tước, anh đang làm gì?” “Giúp em đuổi lạnh, ngốc!” Thấy cô tỉnhrồi, anh thả lỏng giọng điệu! “Đuổi lạnh, tại sao lại cởi y phục của em? .
.
.
Ai, anh còn cởi nữa tôi chết!” Có lẽ là nóng đầu rồi, nên côquên anh muốn làm thế nào giúp cô đuổi lạnh.
“Không được phép nhúc nhích, ôm cổ của anh!” Anh cầm tay màcô muốn chuyển đi, đem lấy hai tay của cô đặt lên trên vai của mình, sau đó ômthân thể trần truồng của cô.
“Mặc Phi Tước, anh cầm thú!” Thân thể nhiệt độ cao được anhôm, Mặc Noãn theo bản năng ôm sát cổ của anh, nằm ở trên bả vai của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222463/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.