“Đêm đó, nếu như mà cha tôi không có đi tìm mẹ con bọn nó, mẹtôi cũng sẽ không giận dỗi tự sát.” Gã với giọng nói hung hăng, lộ vẻ coi thườngnghe là hận vào trong xương tủy.
Người ở chỗ này không biết không khỏi chấn kinh đến mức hítmột hơi lạnh, nhất là Vô Song, cô kinh ngạc đến sắc mặt tái nhợt, quay đầu nhìnĐông Hải Sinh tức giận tới cực điểm, đột nhiên có chút đồng tình với gã, gãcũng là người đáng thương! “Đông Hải Sinh, thả Vô Song ra, đây là ân oán giữatôi với anh, tôi với anh tính toán.” Ánh mắt của Đông Bác Hải sáng rực nhìn gã,đi về phía trước một bước.
“Đông Bác Hải, biết vì sao còn để mày lại, mà không giết màykhông?” Gã giận quá thành cười.
Đông Bác Hải cắn răng, con ngươi sáng chói híp lại, “Khôngphải là muốn nhìn tôi sống không bằng chết sao?” Đáng tiếc mấy năm nay, gã vẫnkhông thể như nguyện.
Giữa bọn họ có một đánh cuộc, đây là ân oán giữa hai người bọnhọ, tuyệt đối không liên lụy tới ông cụ và Đông Đông Hải cùng với công ty, chờsau khi hai người xử lý công ty thật tốt, thì trở lại giải quyết ân oán riêng.
Chỉ là.
.
.
.
.
.
Người tính không bằng trời tính, Vô Song đã tham gia, ngưnghẳn trận trò chơi này! “Không tệ!” Đông Hải Sinh lạnh lùng nhếch khóe môi.
Vô Song nước mắt ròng ròng nhìn Đông Bác Hải, lông mày kẻđen nhíu chặt muốn bảo anh, đi mau đi, đừng đi tới, cô thật sự rất sợ súng lụccướp cò, anh sẽ không toàn mạng! “Đông Hải Sinh, anh đã giết mẹ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222432/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.