Bên ngoài, có mấy thi thể ngã xuống, trong đó có một thi thểchính là cô hầu gái, máu tươi nhuộm đỏ nền gạch màu trắng, Vô Song lẳng lặngđưa mắt nhìn gã đàn ông cao lớn đứng ở phía trước cô, gương mặt này cô không xalạ gì, chính là đại thiếu gia nhà họ Đông —— Đông Hải Sinh! Đôi tay của cô siếtáo cưới thật chặt lui về phía sau nửa bước, hơi thở dồn dập, tại sao anh ta lạiở chỗ này? “Em dâu xin chào, lần đầu tiên gặp mặt, tôi gọi là Đông Hải Sinh, làcủa Bác Hải ……… anh cả.” Gã lễ độ khách khí duỗi tay qua, cố ý đem hai chữ anhcả tràn ra lạnh lẽo từ giữa răng môi.
Vô Song nhìn bàn tay của gã duỗi ra một cái, nhưng cũngkhông có đưa tay nắm lấy, mà là e ngại lui về phía sau.
“Người tới, đưa lễ ra mắt cho em dâu của tôi.” Gã vẫn như cũkhông biến sắc mà duy trì hình tượng quý ông lễ độ, nhẹ nhàng động đầu ngóntay, thì đã có thuộc hạ cầm tới một gói quà lớn.
Vô Song càng e ngại hơn mà trợn to mắt, nhìn chằm chằm vào hộpquà trong tay gã, sẽ không phải là dao hay bom chứ! “Đưa ——” Gã khách khí đưalên, còn kèm theo nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt, bộ dáng quý ông giống như làvương tử ở trong truyện tranh đi ra.
“O o ~” mồ hôi lạnh đã ướt một tay của Vô Song, cô thở hổn hểngiống như là tùy thời sẽ ngừng thở vậy, tim đập thình thịch giống như là đánhtrống, nhìn quà tặng mà lần lữa không dám đưa tay nhận.
Đông Hải Sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222428/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.