“Đựơc rồi, ăn cơm trước đi, cái vấn đề này về sau chúng ta sẽthảo luận lại.” Thấy Vô Song muốn nổi giận, nên Đông Bác Hải thức thời mà dời đềtài.
Hai người đi tới một phòng bao, sau khi dìu cô ngồi ở bên cạnhmình, Đông Bác Hải nhận lấy thực đơn từ trong tay phục vụ, mới vừa mở ra liền hỏi:“Muốn ăn cái gì?” “Tùy.” Anh nghiêng cổ liếc cô một cái, nhẹ nhàng cười và nói:“Nơi này cũng không có tùy.” “Anh cố tình muốn cãi nhau phải hay không?” Ăn mộtbữa cơm mà anh cũng muốn tranh cãi với cô, mệt! Đông Bác Hải ngồi thẳng rồinhún vai, không rãnh để ý tới, anh chọn thức ăn xong rồi đưa thực đơn cho phụcvụ, phục vụ cung kính nhận lấy, và lễ phép hỏi: “Xin hỏi Tam thiếu gia, hai vịcần rượu không?” Hai người nhìn lẫn nhau, Vô Song cũng không có ý kiến gì, dùsao cô cũng không uống rượu, Đông Bác Hải muốn nói lấy một chai, nhưng sợ gặpphải phản đối của Vô Song, phục vụ thấy dáng vẻ do dự của bọn họ thì đưa tới mộtquyển sách nhỏ, “Bình thường tình nhân tới nhà hàng này của chúng tôi sẽ chơi mộttrò chơi, lấy rượu ‘ tình ái ’ làm phạt, từ trong trò chơi này là ‘ thành thựcdũng cảm ’.” Đông Bác Hải có vẻ hứng thú, thành thực dũng cảm? ! “Thú vị đấy.”“Là tìm bí mật, là biện pháp hiểu đối phương tốt nhất.” Phục vụ thấy Đông Bác Hảicó vẻ hứng thú, thì nói thêm một câu, nó lại càng khiến cho Đông Bác Hải nảysinh hứng thú hơn, anh nhận lấy sách nhỏ trong tay của phục vụ, mở ra nhìn mấycái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222415/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.