Vô Song nghe vậy lại không dám lộn xộn giãy giụa loạn nữa,chỉ có thể yên lặng nhìn gã mà chảy nước mắt.
“Thức thời, tao thích, yên tâm đi tao sẽ rất dịu dàng!” Gãđàn ông hài lòng sờ sờ mặt sưng đỏ của cô, lần nữa đè lên người của cô, lầnnày, Vô Song rất phối hợp hoàn toàn không giãy giụa, gã đàn ông hôn cổ của cô lầnnữa, tay cởi dây lưng trên eo cô, thấy gã hoàn toàn say mê, không hề phòng bị,thì tay căng lên nắm chặt đá cuội, cô gần như là đã dùng hết hơi sức toàn thânmà đập vào đầu của gã.
Máu bắn ra như bão tố phun lên mặt cô! Gã đàn ông chỉ co giậtmấy cái, thì không còn phản ứng mà ngã lên trên người cô! “Ô ô.
.
.
.
.
.” Khóc một lúc, rồi cô đẩy thi thể gã đàn ông ra, rồi từ từđứng dậy, bước từng bước một đi ra ngoài, mỗi một bước đi đều lung la lung lay,lảo đảo.
Mặc dù trên người cô rất đau, bước chân mệt mỏi, nhưng côcũng phải cắn răng đi ra ngoài, chỉ có đi ra ngoài, thì mới có hi vọng.
Cô vẫn không ngừng cảnh báo mình, không thể chết được, ít nhấttrước khi cô còn chưa chính tay đâm hung thủ giết cục cưng, thì vẫn không thểchết! Cơn đau xuyên tim thấu xương, cô đau đến mức gần như là một bước một giọtnước mắt.
Cô muốn hô cứu mạng, nhưng vùng hoang vu này, đừng nói là mộtchiếc xe đi qua, ngay cả một ngừơi đi qua cũng không có.
Cô chịu đựng đau đớn, cố gắng loạng choạng đi tới, ngã xuốngrồi lại bò dậy, nhưng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222403/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.