“Lão đại, con nhỏ này thật sự có tiền, con mẹ nó.” Bên trongxe, mấy tên cướp lấy tiền ra xe rồi chia nửa, lấy rất nhiều cái thẻ ATM ngânhàng của cô nữa, nên đang vui mừng .
“Tiền các người đã nắm tới tay rồi, bây giờ có thể thả tôiđi chưa?” Vô Song cũng đã sớm tỉnh lại ngồi ở hàng sau, bị hai người đàn ôngđang ngồi kẹp lại, cố gắng giữ bình tĩnh tự nhiên.
Thật ra thì sau lưng đã sớm đổ mồ hôi lạnh.
Cô là người bình thường, không phải là nữ siêu nhân, cho nêncô cũng biết sợ, sợ chết.
“Thả mày đi? Hiện tại thả mày đi, để mày báo cảnh sát sao?”Đám cướp xì mũi coi thường.
“Số tiền này của mấy người, còn không đủ chi tiêu cho một bữacơm của chồng tôi, đáng giá đến mức tôi chuyện bé xé ra to đi báo cảnh sátsao.” Vô Song cười lạnh trả lời, buông tay đánh cược một lần, sống hay chết, côsẵn sàng chấp nhận.
“Lão đại, xem ra cô gái này có lai lịch thật ghê gớm, khôngbằng chúng ta lại tống tiền chồng nó.” Đúng như cô đoán, đám cướp này quả thậtlà chó ăn không no.
Mà giờ khắc này, cô đúng là muốn lợi dụng lòng tham của bọnhọ, cô tin tưởng chỉ cần bọn họ dám đi tống tiền Đông Bác Hải, thì chắc chắnBác Hải sẽ cứu cô ra.
Cô tin tưởng anh, giờ khắc này lòng tin không thể bị phá hủy.
Thủ lĩnh của bọn cướp có vết dao trên mặt, diện mạo rất điêncuồng, lông mày đậm tựa như Lỗ Trí Thâm, gã quay đầu lại nhìn thẳng Vô Song vớiánh mắt lạnh lùng, giọng nói cũng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-cung-phuc-hac-me-van-con-rat-thuan-khiet/1222402/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.